...thơ vui !
Tại sao mày đổi tên tao
Đứng giữa chữ "lót" ai nào viết hoa
Ở giữa chử "lót" mà "toa"
Tầm bậy, tầm bạ làm "moa" thấy buồn
Học được vài chữ thì "buông"
Ta đây trí thức ngông cuồng "tự phê"
Lấp la, lấp lém cứ chê
Miễn sao đạp dược là "phê" lắm rồi
Tao thấy mày qúa hởi ôi
Bao năm cứ nhiễm cái tôi "tầm phàm"
Người giỏi đâu nói chuyện nhàm
Chỉ có thằng dốt mới "hàm" ta đây !
....ha!ha!ha....há
Xin thành thật chia buồn cùng Nguyên và gia quyến.
Trần quốc Thắng
Xin chia buồn cùng Lê thiện Phước và gia đình.
Xin được chia buồn cùng Lý hữu Phước và gia quyến.
Mình hy vọng quỹ tương trợ của các Taberd'76 cùng bằng hữu đóng góp vừa qua sẻ có hành động cụ thể để giúp cho cô Trương thị Nhạn, chúc cô luôn an bình.
Cúng chúc tất cả các Be và gia đình một năm Ất Mùi an khang và tthịnh vượng !
Kính chúc các Frere cùng các thầy cô một mùa Giáng sinh 2014 trong an lành và tràn đầy hồng ân Thiên Chúa và các Be'76 một năm mới an khang thịnh vượng.
....thêm !
Người nào nhận phước ăn năn
Nhận lời kinh thánh khi "trăn" trối trần
Dẫn lối đưa đường bang ân
Vĩnh hằng là cõi hồng trần lìa xa
Chúa cha đã gữi đến ta
Thông điệp nhân thế thiết tha tin mừng
Chúa trời danh tụng người xưng
Hãy mau đón nhận tin mừng hôm nay
Hãy mau qùy xuống nơi này
Nhận dấu thánh giá tỏ bày biết ơn
Cứu nhân, cứu thế không sờn
Con ta đã đến mang ơn tin lành
Chỉ nội trong vài ba canh
Ngôi hai giáng thế mong manh hang lừa
Trong ngoài ánh sáng đong đưa
Đó là tin sáng người vừa hạ sinh
.....bài thơ này có ý nghĩa riêng của nó theo từng chữ và theo từng vần, yêu cầu em Dũng "giữ nguyên hiện trạng" !
....thơ đối vần.....câu cuối thôi (chưa đọc phần đầu)
Thương tao chắc chắn là không
Thương mày thì có "đá mông" Dũng à !
Mà sao mày cứ la cà
Đá ngay chổ hiễm tao là vậy sao ?
Rượu uống vào lòng nao nao
Cà dê, cà ngỗng tào phào thoát ra
Ăn lộn nước chấm cá tra
Thế là nhào lộn bài ca thiếu "đờn"
Cho nên nhịp nhãy lơn tơn
Thiếu mắm, thiếu muối nên đờn đứt dây
Tao thấy mặt mày hây hây !
Cà rỗng, cà rỡn ta đây mới là
Nhìn lên, nhìn xuống người ta
Ai biết uống rượu mới là dân Tây
Dân Tây thì cứ đi Tây
Tao đây uống rượu khỏi bày chuyện "vơ'
....ha !ha!ha....há!.....mồm!
Mới đó mà nay ngày "Hồng ân"
Cuối năm lại đến tới thật gần
Bạn bè thăm nhau từng câu hỏi
Lời chúc tụng nhau trong nổi "hân"
Mong cho các Frère bằng an "thánh"
Một đời nâng niu mái đầu xanh
Dạy dỗ chúng con nên người "hữu"
"Ích" nước lợi dân với sữ xanh
Cùng các thầy cô khắp năm châu
An vui bình thãn với con cháu
Trò xưa vẫn nhớ đến tới mình
Công lao dạy dổ đến mai sau
Một mùa hồng ân đầy ơn phước
Bạn bè đứa sau cùng đứa trước
Tổ chức ăn mừng trên xứ Mỹ
Một ngày "tạ ơn" người đi trước
Xin chia buồn cùng gia quyến của Thầy Hoàng Tuỳ, nguyện cầu linh hồn Thầy về tới cõi vĩnh hằng.
Năm mươi (50) "tình" củ đã rồi
Số năm (5) lận đận, nhân mười (10) hỡi ôi!
Ngày nào đi học qua rồi
Bây giờ họp bạn lại ngồi với nhau
Có đứa mạnh khoẻ đứa "đau"
Thằng loài xí quách, thằng "mau" mập phì
Có thằng bồ nhí dẫn đi
Có thằng tái mét, vợ "đì" thẵng tay
Có thằng dỡ chứng ô hay!
Tao mà họp bạn, năm này chắc vui
Không vui thì kệ mặc tui
Miễn gặp chúng nó, khi "hui" khỏi phiền
Có thằng đi kiếm thuốc tiên
Thuốc tiên hỗng thấy, xài tiền qúa tay
Ông đây gặp lại bọn mày
Năm mươi năm nữa, có say hỗng buồn
Dũng ơi sao mày chơi vơi !
Hôm bữa tao nói đừng mời thằng "T"
Mày không nhớ nó đã "chê"
Văn mày dở ẹt, "cà rề" chữ "Tây"
Hay là mày muốn ta đây
Giở qủe lúng túng múa cây "thương quyền'
Nhãy lên nhãy xuống như điên
Tề thiên đại thánh cũng "kiêng" với mày
Mà thôi đừng có "tày rày"
Nói lý, nói lẻ, lời cay thấy mồ
Ai biễu lý sự thầy "đồ'
Nói đi, nói lại ta "gồ" lắm đây
Hãi "dưới' cho mày ăn "cây"
Mày chọc tới nó "tày nhày" đó em
Hôm bữa nó ăn cà-lem
Nhớ mày nên nó đưa "em" ra đường
...........................Ha!ha!ha.......see you this saturday, nhà Lý hưng Ngọc !
Dũng ơi bày chuyên khơi khơi
Viết bài thì dễ nhưng hơi biếng làm
Mà mày đừng có "làm xàm"
Tao đây nỗi hứng khó "kham" chuyện dừng
.....Thén....
Mình đã đăng ký với Lý hưng Ngoc, hai người.
Tôi đi giữa hoàn hôn
Khi nắng chiều cuối thôn
Khi bóng ngã bước dồn
Mà lòng vẫn còn nôn
Tôi đi giữa ngàn hoa
Màu sặc sở chói nhoà
Màu hoa tím kiêu sa
Đón người từ phương xa
Tôi đi trong ký ức
Vạn nỗi niềm tĩnh thức
Nỗi bâng khuân chưa dứt
Nợ trần ai chưa "vứt"
Tôi đi về với gió
Mang nhiều nỗi âu lo
Gặp người em bé nhỏ
Chiều hoàn hôn cuối ngõ
Cho tôi gặp người xưa
Tà áo xanh đong đưa
Mắt đen như hạt dưa
Tựa mình bên song cửa
Thời gian qua qúa mau
Mới đó bạc mái đầu
Cũng lời kinh nguyện cầu
Không toan tính lo âu
Ngồi bên em tôi ngõ
Bao năm đời sóng gió
Phiêu bạc không đắng đo
Đời một chuổi quanh co
Chiều nay tôi mới biết
Bao nhiêu niềm tha thiết
Lòng mình nay đã biết
Trao người em mắt biếc
Tướng đi có đổi....hai hàng
Tại vì thằng Dũng "làng chàng" kể công
Công nó "sắp xếp" hỗng xong
Chuyện nhà khó "đoán" sao "rông" ngoài đường
Tại vì gia đạo "khó" lường
Nên chi tới Tết bị "nường" cấm cung
Nó bèn kiếm chuyện làm "hung"
Mém bị ăn "tát" , "xém" bung quai hàm
Thôi thì ở nhà cho "kham"
Chớ đòi đi nữa, nường "nhàm" cả đêm
Sáng dậy khỏi ăn "cà-lem"
Thêm bữa trưa nữa rối "rem" tơ lòng
Ăn Tết nhà còn chưa xong
Bạn bè chờ đợi cũng mong xum vầy
Thôi thì đành nhận "ý" Thầy rầy!
Năm sau trở lại với "bầy" Ta-Berd
Vì đường thiên lý xa xôi
Dừng chân đứng lại bên đồi mộng mơ
Xa xa thoáng mấy gốc mơ
Trông về quê củ rối tơ cõi lòng
Về đây với gió đồi thông
Về đây hoà nhịp cõi lòng hư vô
Về đây với ngày tháng mong
Ngày về xa qúa lối "không" mãi tìm
Đồi trống tĩnh vắng im lìm
Vầng hồng quận sắc mây "ghìm" giữ chân
Lẫn trong xanh trắng nên thơ
Trong nắng, trong gió bên bờ gợi "thi"
Chiều nay trống vắng như "ri !'
Ý thơ, thơ thẫn mấy khi nhớ về
Đường dài hun hút sơn khê
Trong nắng, trong gió tĩ tê cõi lòng
Trăm năm trong cõi người ta
Một năm còn khó huống là trăm năm
Ăn uống xong lại ngồi nằm
Làm biếng đến "thế", tối tăm mặt mày
Sáng tối chiều lại nhậu say
Xào lăng rựa mận, ớt cay nhuyễn "dầm"
Bánh đa rãi rác đầy mâm
Đuôi nó "lúc lắc" khi hầm với tương
Ăn nhậu đâu cần phô trương
Miễn có bạn nhậu gậm xương được rồi
Về nhà thì lại hỡi ôi !
Con vợ nó "thét" cho rồi thân trai
Tại mình cái tật dẽo dai
Cứ ăn, cứ nhậu lai rai suốt ngày
Mình đâu có muốn thịt "cày"
Tại nó lỡn vỡn, không say...bão nào !
Chỉ vì chữ mệnh hay là chữ thiên
Chữ mệnh dể đoán trước tiên
Sau thì mới đến chữ thiên cuối cùng
Thiên nhân, thiên thế, thiên thời
Lòng nhân khó đoán vì trời sinh ra
Chữ thế "có thể" đoán ra
Chữ "thời" cũng vậy dể mà tạo nên
Phải cho của chắc lòng bền
Chữ thời, chữ thế làm nền tãng chung
Muôn người một ý kiến chung
Thế thời, thời thế không rung chuyễn lòng
Sông trôi có thể đổi dòng
Đó là thời vận nằm lòng đường đi
Ngõ "bí" thì chẵng ngại chi
Ngõ "thông" đáng sợ, tâm ghi cốt lòng