# 6915
21 tháng 06, 2014 15:11 Lê Anh Dũng viết
Tôi đã đưa lên đề nghị anh em, mỗi người viết 1 bài, ngắn hay dài, nhân dịp 50 năm. Đây là 1 chuyện vô cùng quan trọng, theo cao kiến của tui, vì giống như 1 đám cưới, 1 đám tiệc long trọng, người ta không nhào vô, ăn uống nhậu nhẹt rồi đi về, mà phải có prelude, phải có đít cua, đít còng, dù có duyên hay vô duyên. Tàn một bữa tiệc, vài tháng sau, ít ai nhớ mình đã ăn những gì, nhưng nếu trước, sau bữa tiệc có những sinh hoạt có ý nghĩa, có những điều đáng nhớ, dù đẹp, dù xấu sẽ lưu lại.
Tôi đã đề nghị lên xếp Quang về việc mở 1 chuyên mục Kỷ niệm 50 năm để lưu ý anh em, và để dễ dàng quản lý, tiếp cận bài vở liên hệ. Chắc Quang bận nên không lưu ý, xin anh em dính dáng tới việc quản trị mạng (hình như là LNQ Khánh + ???) pistonner cho đề nghị này, và đưa ngay vào hành động, tạo điều kiện dễ dàng cho anh em đóng góp bài vở. Bài học cơ bản của IT là tạo một sườn tốt ban đầu thì dễ hơn là sửa về sau mong các đại ca IT lưu ý dù rất bận.
Đề tài: Viết về cái gì? Tôi không quen viết!
Ai không 1 lần viết thư tình? Lúc đó sao mà chữ nghĩa ra dữ vậy? (thư tình bây giờ thì tam niên bất xuất, còn yêu chi nữa, là thù đấy thôi).
Đây là e ngại cho nhiều người ít viết, dù khôi ngô, học giỏi, vợ đẹp, con khôn, có đóng góp xã hội cao như Đinh Trọng Tín chẳng hạn. Dễ ẹc, cứ vào computer, gõ xuống vài chữ, rồi chữ sẽ gọi chữ, ý sẽ gọi ý, cứ thử sẽ thấy, đề tài A nếu không khai triển được sẽ thành đề tài B, bảo đảm 100%.
Mình có thể thử nghiệm 1 bút pháp mới mà giới kịch nghệ đã áp dụng từ lâu, đó là xoá nhòa biên giới giữa diễn viên và khán giả, khán giả có thể improvise, nhảy xổ vô flow đang diễn và ứng tấu theo cảm nhận của họ về diễn biến. Với dạng blog của internet thì chuyện anh em nhảy vô “ứng tấu” đối đáp liên quan tới bài viết của mình rất dễ, và rất hào hứng.
Tóm lại, là anh em nên viết mỗi nguời 1 bài, dù ngắn, nói về trải nghiệm, suy nghĩ của mình sau 50 năm, những tiếc nuối, những ước mơ không thành, những điều đạt đuợc, những suy nghĩ của mình về bất cứ ai trong thời gian Taberd… Những bài viết này sẽ là ý vị cho buổi họp mặt 50 năm sắp tới của chúng ta.
Điểm danh nguời sẽ viết:
- NT Sơn lúc nào cũng “có mặt”
- NBaỏ Trung (vô cùng duyên dáng, nói là nghề “bán miệng nuôi trôn” của chàng) bắt buộc phải có mặt, Bảo Trung là nhân tài hiếm có của Taberd 76, chàng vào Taberd năm 1976, sau khi trường bị mất identity, nhưng “Thác là thể phách, còn là tinh anh”, học đúng 1 niên khoá truớc khi truờng bị giải thể. Một ngày cũng nên nghĩa phu thê, Bảo Trung là Taberd 76, 100 phần dầu. Chàng ăn nói duyên dáng một cách tự nhiên, phần thuởng của sự duyên dáng của chàng là 1 cô vợ xinh xinh, bên anh chồng độc đáo. Nàng thanh tú như một cành lan, ăn nói, suy nghĩ giản dị, đơn sơ, có nét của một nguời Bắc truớc 1954. Very Glad to know you two.
- Cao Đình Hưng, đã hứa, bắt buộc có mặt
- Đinh T Tín: Shadow government prime min., haỹ múa ở truờng văn, trận bút, cho vua biết mặt, chúng nó biết tên.
- VVChính: Đã có mặt, honor list, thuộc hàng Thái Thượng Lão Quân, up to you.
- Đặng Vinh: Mầm non viết lách, chịu khó viết lách, gần đây làm thơ tí ti. Nên thêm một vòng nguyệt quế văn chương vào multi-dollar asset của bạn.
- Lý H Phước: Dù bận bịu với website của Mossard, đại gia “hách từ trong nôi” haỹ nhả ngọc, phun dollars.
- Lý Hưng Ngọc: Sự hiếu khách dễ thương, cởi mở, giản dị của Thu Ngọc đã là văn chương ở dạng purist nhất. Ngấn nhạc không lời.
- Nguyễn Tiến Đạt: Tao đã nghe mày tả chuyện lái tàu trong đêm không trăng, tối như mực, sao đầy trời và soi bóng xuống nước, làm trời và nuớc hòa thành một, con tàu đi như lơ lửng giữa vũ trụ. Rất ít nguời trải qua, thấy được, và kể lại đuợc điều mày thấy hay ho như mày đã kể. Đã nghe mày nhảy vô nói về cảm nghiệm Thượng Đế của mày, đã nghe những chuyện gaí gú khoai củ của mày, mày làm tao liên tuởng tới Narcissus and Goldmund (also published as Death and the Lover). Có 1 câu hay ho “cuộc đời ta cắm rễ ở địa ngục, mà ngọn hướng tới thiên đường”. Ít nhiều có ý thức tâm linh, trải nghiệm nhiều cung bậc của cuộc sống, thấy đuợc caí đẹp, sống ngoài sách vở, trên (above) sách vở là điều kiện cần để có một cuộc sống phong phú, minh triết. Hãy viết bất cứ cái gì mày thích.
Và những anh hùng không tên, những chiến sĩ vô danh mà tôi ít gần (địa lý) xa mặt cách lòng, nhưng tình trong giây phút mà thành thiên thu Hà D Bính, Dương Qung Kứng, Lâm Thanh, Hinh, Đạt Ma Thiện Sư chuyên trị tuyệt thế gian nhân ….
- Bạn Nghiêm Quốc Việt, Billy the Kid, rất thân mến, mutually understood I leave you alone, dù văn tài của bạn có thừa. We will share together one of the best wines with very selected names (I love to drink wine with women, but you don’t like women, dilemma !!!)
Tất cả các bạn là vốn qúi của đời tôi, là phần thưởng ở tuổi này. Tôi ý thức rất rõ, và trân trọng từng bạn. Dù các bạn không phải ai cũng tuyệt vời nhất, tốt nhất, chúng ta là Người với tất cả hỉ, nộ, aí, ố, xấu xa, cao thượng, và chúng ta không hoàn toàn làm chủ định mệnh của mình (thí dụ: Ngọc Thu mạnh thuờng quân vì định mệnh là như vậy)
(Note quan trọng: Cẩn thận khi viết tiếng Việt trực tiếp trên Taberd.org, nhiều lần tôi bị mất hết những điều đã viết, vì lỡ đụng 1 key nào đó, và website bị shutdown, biến mất. Hãy copy ra ngoaì, save frequently, nếu không muốn mất bài đang viết. Dặn kỹ vì mấy anh ít viết mà bị mất những điều đã viết xuống sẽ mệt, không thèm viết lại.)
# 6917
22 tháng 06, 2014 02:07 Hưng viết,
Hưng này là Hưng cò mồi, Cao Đình Hưng thứ thiệt đang đánh trống bỏ dùi, mau ra đây cứu Bệ Hạ.
Post trước tui gợi ý về đề tài thôi, đánh trống um sùm 2 lần mà chúng bạn im ru, chắc phải xin thuốc xanh của Sơn có mặt làm giải thưởng văn chương!
# 6918
22 tháng 06, 2014 09:32 Hưng viết,
Lũng Anh Dê iêu quí !
Thú thật Tao cũng còn nhớ lời hứa ......" có mà dzà còn lâu mới tới ngày hội ngộ ". Thiệt là hân hạnh
và sung sướng biết mấy, khiTao được Mảy nhắc nhở (hạng thứ ba )sau hai nhân vật có tàm , có tiếng
và có miếng nhất nhì ở Cam thành này. Tuy nhiên vùng nào cũng có Anh hùng , Promo 76 thì đông
vô số kể......Kể thêm Ông giáo Nguyên ,Quốc Bảo ,Cu Hát .Anh Chầm ,Anh Hai Lõng ,nhất là
đừng quên thằng Tư ết à nhen, và chú Đặng dzinh nhiệt tình và sôi nổi vvvvvv và vvvvvv.
Chỉ còn đúng một tháng , Anh Sơn tự (Nhễ nhại nhũ ), Anh Bủng Chao , Em mải mải là người thứ 3
# 6919
22 tháng 06, 2014 14:59 Lê Anh Dũng viết,
Anh hãy là người tình năm trăm, anh cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé.
Hôm nay là Chúa Nhật, mày không rảnh thì khi nào rảnh, có bầu lâu cách mấy thì cũng có ngày phải đẻ chớ. Qúit làm, cam chịu, anh em làm hội ngộ 50 năm đóng góp công sức dữ qúa. Khoẻ nhứt là ngồi nhà, bật Laptop lên, và ... gõ.
Tao có trí nhớ lẩm cẩm về những chuyện lẩm cẩm như:
- Năm lớp 9, xếp hàng ở trước hội trường Nguyễn Thanh Nguyên gọi tên Đặng Vinh ra sao tao còn nhớ (văn kỳ thanh, bất kiến kỳ hình, hồi đó tao không nhớ mặt Vinh, chỉ mang máng là 1 anh chàng công tử trăng trắng, cao cao, nhớ hơn bình thường vì nghe danh ông già Vinh, and the rest is history).
- Mày đen đen, bụng hơi ông chủ, giọng rền rền y chang bây giờ, sài sang hơn tao tới 101 bực (nhìn mày lúc đó, tao "thầm thương, trộm nhớ", biết chừng nào mình mới có tiền như thằng này, để sáng sáng ăn sáng ở Bưu Điện giống nó và thằng Võ Long Hải). Thiệt lạ, ở Taberd, đại thiếu gia lổn ngổn (mày có tưởng tượng kỳ đi Texas, Louisana hè 2013, tao ngồi bàn với con, cháu của 3 trên 4 Tứ đại phú hộ lừng danh nước Việt. “Nhất Sỹ, nhì Phương, tam Xường, tứ
Hỏa”: Huyện Sỹ - Lê Phát Đạt; Tổng đốc Phương - Đỗ Hữu Phương; Bá hộ
Xường - Lý Tường Quan và Hui Bon Hoa, mấy đấng này đều có Taberd connection!), mà chỉ có vài thằng dù không phú gia địch quốc, nhưng lại để lại cho tao, 1 thằng nhà quê lên tỉnh là "cậu này là thiếu gia thứ thiệt" như mày và anh Hải Dớ của tao.
- Đặng Quốc Do cãi cọ, cự nự ra sao với Lê Kim Hoà, Hoà bèn hung hăng con bọ xít, đá quay ra phía sau, vòng cầu kiểu Tae-Kwon-Do vào mặt Đặng Quốc Do, làm anh em vừa ngạc nhiên, vừa nể, vừa thấy tầm bậy, vì đâu có gì tới mức phải Mãnh Long Qúa Giang như vậy.
- Thằng Trần Quốc Thắng, lần đầu gặp lại làm tao buồn cười lúc nó nhắc là "nhớ mày chứ, vì mỗi lần mày bị thầy Đạo kêu, mày lật đật, te tái, làm cái gì dữ dzậy". Nó không biết nổi khổ của tao, là năm lớp 10 tao trở thành đặc biệt dốt toán, tự nhiên cái gì dính tới Toán vô tai này, là ra tai kia. Lúc đó tao ngồi ngay bên cạnh Trần Sư Tứ, và tự hỏi "thằng quái vật này nó học tiếng Anh ra sao mà cái gì nó cũng át giọng mình", mỗi lần tao nhìn nó, thì nó nhìn lại tao bằng nửa con mắt "mày có quằn quaị tới đâu thì tao cũng giỏi tiếng Anh hơn mày 100 lần" (the verdict of 40 years later "It's true"), nên sở thích của tao lúc đó là tiếng Anh chứ không phải toán. Thầy Đạo chán tao qúa (chắc giờ thầy quên rồi) có lần phán "thằng này giỏi lắm là đậu tú tài". Lúc đó tao cũng không muốn gặp thầy Đạo, tao có biết đâu là học ban B, lớp 10 là học toán nhiều hơn hẳn so với năm lớp 9. Cái gì mà mới gặp ổng thứ 2, rồi liên tục thứ 3, 4, hay 5, 6, 7 cái gì đó, cũng ổng nữa, học gì mà học dữ dzaậy? Vừa vừa thôi chứ! Thầy Đạo có lúc vô lớp kể là mất nắp bình xăng xe Kawasaki của thầy, hồi bữa xuống San Diego, trò nhắc lại, thầy cười khà khà "cậu nhớ hay nhỉ". Thằng Lý Phước, ngồi phía sau với Hà Dương Quân, đi xe PC50 xanh blue marine, mới Môssard về, còn Ngoạ hổ tàng long, so với Nguyễn Trường Sơn nổi bật "the star".
Những ngôi sao ngày xưa, giờ có ngôi sáng hơn, hay mờ đi. Có hạt bụi giờ lóng lánh như kim cương cất trong tủ. Nguyễn Trường Sơn, đậu Bách Khoa, nhưng bị đi lính ở Kampuchia, lên tới Thượng Tá hay Đại Tá gì đó. Bỏ qua chuyện chính trị, đây là 1 thành tích đáng nể, 1 thằng Taberd với lý lịch ngày xưa, phải đóng góp xả láng tới mức vượt qua được những hàng rào lý lịch, nghi ngại để lên tới mức đó. Xả láng (dù đúng hay sai) dưới mắt tao vẫn là 1 phẩm chất đáng nể mà tao không có. Nguyễn Minh Trung, một con gà Mỹ tồ tồ dưới mắt tao năm lớp 10, vì chỉ chơi tennis, không quan tâm tới sách vở, văn chương, hôm gặp lại ở Louisania 2013, cho tao mở mắt, há miệng khi nó nói chuyện văn chương, giàu có, vô cùng tinh tế, chàng đã đạt trạng thái huyền đồng, xuất thần nhập hoá. Nhìn cách Trung nắm tay Mỹ - vợ nó, tao nghĩ "con người có số, kiếp trước thằng này không gian ác giống mình". Trung kể "một ngày nọ, cầm một cuốn sách lên, tao nghĩ : thử xem sao" và từ đó Trung đi vào văn chương. Trung làm consultant lập các hãng ciment ở Phi Châu từ 22 năm nay, gần đây là Á Châu, nên trong những đêm dài ở Phi Châu, sách là hobby của Trung. Trung không lựa hobby sách, định mệnh đã lựa nó cho Trung.
Nhìn vào vũ trụ bây giờ, và thấy hình ảnh nó ở 1,... 5..., 12 ... tỷ năm trước. 50 năm là một cơ duyên. Trùng phùng là cơ duyên. Nhìn, nhớ lại từng khuôn mặt ngày nay, ngày xưa, tao thấy chiều kích multi-dimension của con người, của lịch sử.
Ở Taberd.org, tao có nhắc chuyện một sĩ quan thiết giáp VNCH, nay "người tóc trắng nhớ người tóc xanh", nhớ lại người em hoang đàng, đại uý Nhảy Dù Hùng móm tử trận Quảng Trị 1972, nhớ lại giàn hoa giấy đỏ, nhớ lại căn nhà hướng ra mặt sông mà 2 anh em từng khôn lớn lên ở đó, với nỗi ngậm ngùi "nhớ nhau vẫy bút làm mưa gió, cho nắm xương tàn được nở hương".
50 năm Taberd của chúng ta, những người còn sống sót vào năm 2014, trong 150 năm La san Việt Nam, các bạn hãy "của tin còn một chút này làm ghi"
# 6921
23 tháng 06, 2014 10:04 Thắng viết,
Dũng ơi bày chuyên khơi khơi
Viết bài thì dễ nhưng hơi biếng làm
Mà mày đừng có "làm xàm"
Tao đây nỗi hứng khó "kham" chuyện dừng
.....Thén....
# 6923
24 tháng 06, 2014 01:09 Tín viết,
Thấy hai chàng Be nhà ta (mình xin gọi tạm Dê Lũng và Thần Trắng) múa văn đấu chữ hay quá, cho tôi mau cúi đầu bái phục sát đất.
Bác Dê Lũng nhắn tin hô hào các Be nhà ta ra tay cầm viết múa văn như hai bác đây, tôi thực rất hoan hỉ muốn hưởng ứng. Nhưng khi thấy văn chương hai bác sâu sắc và thâm thúy quá, làm sao những Be như tôi lâu nay không viết lách, chỉ thích đọc chuyện tâm sự đời cô lựu của anh Hai Lúa, có thể tỏ bày tâm tư về HN 50 năm trên diễn đàn này mà không cảm thấy rụt rè.
Tôi vì nhiều phần phải đồng ý bác Dê Lũng với:
"Nhìn đời với một tấm lòng biết ơn" hay là
“các bạn là vốn qúi của đời tôi, là phần thưởng ở tuổi này. “
nên tôi cũng xin hứa cố gắng góp phần vẫy bút làm mưa gió với hai bác, và gọi to cho rất nhiều các Be nhà ta ở khắp nơi hãy gởi đến nhau những tâm tư vui hay buồn, vô tư hay chủ ý, để lòng nối lòng cho đời nở hoa.