19 tháng 02, 2014 17:00 Trần quốc Thắng viết:
Tôi đi giữa hoàn hôn
Khi nắng chiều cuối thôn
Khi bóng ngã bước dồn
Mà lòng vẫn còn nôn
Tôi đi giữa ngàn hoa
Màu sặc sở chói nhoà
Màu hoa tím kiêu sa
Đón người từ phương xa
Tôi đi trong ký ức
Vạn nỗi niềm tĩnh thức
Nỗi bâng khuân chưa dứt
Nợ trần ai chưa "vứt"
Tôi đi về với gió
Mang nhiều nỗi âu lo
Gặp người em bé nhỏ
Chiều hoàn hôn cuối ngõ
Cho tôi gặp người xưa
Tà áo xanh đong đưa
Mắt đen như hạt dưa
Tựa mình bên song cửa
Thời gian qua qúa mau
Mới đó bạc mái đầu
Cũng lời kinh nguyện cầu
Không toan tính lo âu
Ngồi bên em tôi ngõ
Bao năm đời sóng gió
Phiêu bạc không đắng đo
Đời một chuổi quanh co
Chiều nay tôi mới biết
Bao nhiêu niềm tha thiết
Lòng mình nay đã biết
Trao người em mắt biếc