Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Đề mục: Chuyện tứ xứ
Chủ đề: 
THẬT THÀ!!!
  (17 trả lời)
  Next
# 7037
  27 tháng 08, 2014 12:07  Thật Mà viết

 
Lão nghĩ thế nào mà rước con bé chưa đầy 20 tuổi qua đây làm vợ?

- Nó rất là thật thà, nên tui mới rước nó qua Mỹ!

- Làm sao lão biết là nó thật thà ?

- Thì trước khi lấy nó, tui có hỏi: "Tại sao em chỉ bắng tuổi cháu nội tui, mà em lại chịu lấy tui?
"

Nó nói tại vì gia đình nó nghèo quá nên mới lấy tui cho thoát khỏi cảnh nghèo.

- Chỉ vì nó than nghèo mà lão cho nó là ... thật thà?

- Tui cũng thử lòng nó thêm. Tui hỏi nó: "Lúc đưa em sang Mỹ, em bỏ tui đi lấy mấy thằng trẻ cỡ tuổi em thì sao?

Nó mới trả lời: "Em đợi được, vì sức ông cũng chỉ sống tối đa 7 năm là cùng!".

Tui gặn hỏi nó thêm: "Lỡ 5 năm sau em vào được quốc tịch Mỹ. Em không chịu đợi, bỏ tui sớm hơn thì sao?"

Nó suy nghĩ một lát rồi trả lời: "Nói ông đừng giận, sức ông sống một mình thì kéo dài được 7 năm. Chứ sống chung với em, thì em nghĩ ông thọ được 1 năm là cũng mừng lắm rồi!"...
             
# 7038
  27 tháng 08, 2014 13:34  Lão Dũng viết,  
Lão Vinh,

Hồi bữa thần chết chê lão.  Bây giờ lão yên tâm rước em teen qua đây, bơm đầy nước vô cái  Động đình hồ trước nhà của lão, chiều chiều bắt em bơi qua bơi lại cho mãn nhãn.

Khi nào lão Vinh chán sống thì mua vé máy bay gửi cho lão Dũng, để lão Dũng chết giùm (tri kỷ, tri bỉ, cám ơn lão Vinh đã có lòng gửi roundtrip ticket cho lão Dũng, nhưng chuyến chết vì bạn này chỉ cần oneway ticket)
# 7039
  27 tháng 08, 2014 15:21  Mới Hôm Qua Thôi viết,  
# 7041
  28 tháng 08, 2014 15:09  Ta Muốn Say viết,  


Cậu này nhìn chằm chằm, không che dấu.  Em thì ngây thơ vô số tội.

Đặng Vinh tìm trong đám hình cũ, post cho anh em đôi mắt "sát thủ" của mình coi chơi.

Sơn M cũng có đôi mắt gườm gườm Al Capone lắm, nhớ lại bữa đầu gặp Sơn trước quán Kim, chàng "hách từ trong nôi", mặc áo polo có logo sòng bài Mandala Bay ở Las Vegas, nhìn mình gườm gườm, không thèm chào hỏi gì cả (chứng tỏ mình là vai trên), mình hơi sợ "thằng này một là dân chia bài ở Mandala Bay, hai là nó có phần hùn ở đó", thôi tránh voi chẳng xấu mặt nào, nhìn vào mắt nó, nó tẩn cho bỏ mẹ.

Sơn M nay vẫn hách từ trong nôi, mắt chàng vẫn lườm lườm "đôi mắt mang hình viên đạn", nhưng chơi đẹp, thỉnh thoảng gặp nó, nó thẩy ra một, hai, ba (như dịp Peter Lý Hữu Phước qua)  chai wine thần sầu, qủi khốc ra cho thưởng thức, uống muốn nhức răng, ôm trăng nhảy xuống nước mà chết như Lý Bạch, nhất là trong lúc nửa say, nửa tỉnh nghe giọng mật ngọt của mình Peter Lê (Thiện Phưóc), mình mới hiểu tại sao Peter Lê đào hoa qúa đỗi. Mình mới hiểu những người tình muôn thuở chuyên làm rụng những trái tim như Peter Lê bất chiến tự nhiên thành.
# 7043
  29 tháng 08, 2014 09:28  Đôi Mắt Cũ viết,  

Hình cũ đôi mắt "sát thủ" lạc biển trôi sông không còn nữa.  Có thơ con c. gởi Dũng coi là con gì…

“Ra đường gặp ả hồng nhan
Thằng cu nghển cổ nóng ran cả người”.

 
Cái… Sơn M hách từ trong nôi, đôi mắt … gườm gườm
“Cái gì không mắt, không tai
Cổ đeo hai bị, tóc dài ngang lưng
Của nhà thấy cứ lừng khừng
Hễ thấy của lạ bừng bừng ngổng lên”.


Cái… Peter Lê (8Q) thích của lạ
Cái gì chỉ có một đầu
Có mồm không mắt, đeo râu xồm xoàm
Khỏe đứng thẳng, nhọc nằm ngang
Thất thường tính khí họ hàng không ưa
Của lạ xài mấy cũng vừa
Của nhà thì cứ dây dưa khất lần”
.

Đoán được tớ gởi thơ con bươm bướm cho coi

# 7044
  29 tháng 08, 2014 16:57  Thắng Kẹt viết,  
Chuyện của Trần Quốc Thắng với ông già vợ hụt người Quảng Nôm

- Thắng, chiều mát mát mày chở tao ra phố uống cà phê
- Con kẹt, không được.
- Thằng hỗn, tao làm cái gì mà mầy chửi tao,
# 7047
  29 tháng 08, 2014 17:21  May Wần viết,  
Sáu Bảnh đem dzải đi may wần.
 
Cô chủ trẻ và đẹp bước ra chào đón bằng giọng Huế :
 
- Chào anh , anh may áo hay may quần ?
 
Anh Sáu trả lời : - May wần .
 
Sau khi đo quần cho anh Sáu , cô chủ lấy thước đo trên xấp vải và hỏi :
 
- Anh cặt ngắn hay cặt dài ?
 
Cũng bằng giọng Huế Sáu Bảnh nói :
 
- Nếu cặc ngắn thì mô mà cặc dài thì răng ?
 
Cô chủ nghiêm giọng :
 
- Cặc ngắn thì đụ 2 cái , cặc dài thì chỉ đụ 1 cái thôi ???
 
- Anh Sáu trả lời: cặt dài , em ráng làm sao cho anh đụ 2 cái đi .
 
- Dạ không ạ , nếu anh cặt dài thì ráng lắm , anh chỉ đụ 1 cái thôi , hoạ may còn dư ra 1 tí !!!!
# 7048
  29 tháng 08, 2014 17:37  Đặng Vinh Từ Nay Một Cái Rưỡi. viết,  
ĐV mang nạng, mai mốt một chân nó rút lại thì cặt ngắn hay cặt dài cũng dư sức đụ một cái rưỡi.
# 7049
  30 tháng 08, 2014 22:57  Cụ Cao viết,  
Sè gòn năm 19....hồi đó 
Chú Tư ết lên Sè gòn dạo chơi, sau khi ăn uống no nê bèn đi hớt tóc 
Hớt tóc xong nhìn vô kiếng ngắm nghí ,thấy mặt mủi sáng sủa đẹp chai nhưcon bà Hai
Tư Ết hỏi cô chủ (người Huế) :dzậy em tính Qua bao nhiêu? 
Cô chủ trả lời : dạ cho em xin năm cắc ( giọng huế)
Tư ết nghe xong ..... hết hồn , nhìn quanh hạ giọng nói nhỏ.....
Cô em muốn nắm thì Qua cho nắm , nhưng mà đừng có nói lớn như dzậy . 
Cô chủ ?????????? 
# 7053
  31 tháng 08, 2014 09:23  Biển, Núi, Rừng Đi Học viết,  
Ba anh Biển, Núi, Rừng đi học về, thấy một em đang cấy dưới ruộng, tức cảnh sinh tình, liền đố nhau:
“Của em ấy thế nào?”.
Biển nói tròn,
Núi nói méo,
Rừng nói vuông..."
Chẳng ai chịu ai, bèn kéo nhau vào huyện đường nhờ Cụ Cao phân xử. 
Cụ Cao phán: “ Mai gọi thị ấy ra sân trường, rồi ta phân xử cho”. Về nhà, ba anh Biển, Núi, Rừng biện ba món quà để “ hối lời” chị em ta. Sáng hôm sau kéo nhau ra sân trường. 
Lập nghiêm, Cụ Cao hỏi: 
“Thị kia ! Của mày thế nào mà để ba thầy đây đi học về đố nhau: "Thầy nói tròn, thầy nói méo, thầy nói vuông?”. 
Được Cụ Cao cho phép, chị nông dân lễ phép thưa
:“Bẩm Cụ, cả ba thầy đều đúng ạ!” 
Cụ Cao ngạc nhiên. Em ta nói tiếp:
“Khi con đi, thì của con méo
Khi chồng con đến đéo, thì của con tròn
Những khi ngồi đòn, thì của con vuông!”

# 7045
  29 tháng 08, 2014 17:02  Khung Trời Hội Cũ 1 viết,  
Gửi những đôi mắt:

    Đặng Vinh: ngày xưa, sao mà đĩ thế
    Sơn M: khinh bạc
    Long Hải: u uẩn chiều luân lạc
    Nghiêm Việt: Tarzan luôn nổi giận, thiên hạ có bốn bồ giận, ta đây chiếm mất ba.
 
Khung trời cũ
Tác giả: Tuệ Sỹ

Ðôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ
Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn
Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
Ðỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan
Cười với nắng một ngày sao chóng thế
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng!
Ðếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ
Bụi đường dài gót mỏi đi quanh
Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ
Suối nguồn xa ngược nước xuôi ngàn

Tuệ Sỹ


*** Đây là bài Bùi Giáng viết về Tuệ Sỹ, trích trong tập Đi vào cõi thơ.

Tuệ Sỹ là một vị sư. Ông viết văn quá nghiêm túc, những sở tri của ông về Phật học quả thật quảng bác vô cùng. Thấy ông vẻ người khắc khổ, không ai ngờ rằng linh hồn kia còn ẩn một nguồn thơ thâm viễn u u... Một bữa ông đọc cho tôi nghe hai câu thơ chữ Hán của ông:

Thâm dạ phong phiêu nghiệp ảnh tùy
Hiện tiền vị liễu lạc hoa phi

Ông bảo làm sao tiếp cho hai câu để nên một bài tứ tuyệt. Tôi đề nghị với ông nên nhờ ni cô Trí Hải tiếp giùm. Ông ngượng nghịu bảo tôi đừng nên rỡn đùa như thế. Vậy tôi xin lai rai thử viết:

Thâm dạ phong phiêu nghiệp ảnh tùy
Hiện tiền vị liễu lạc hoa phi
Phiêu bồng tâm sự tân toan lệ
Trí Hải đa tàm trúc loạn ty
Và xin ông chả nên lấy thế làm bực mình.

Nhưng ai có ngờ đâu nhà sư kín đáo e dè kia, không hề bao giờ có vướng lụy, lại còn mang một nguồn thơ Việt phi phàm ? Một bài thơ "Không đề" của ông đủ khiến ta khiếp vía mất ăn mất ngủ:

Đôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ
Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn

Mới nghe bốn câu thôi, tôi đã cảm thấy lạnh buốt linh hồn, tê cóng cả cõi dạ.

Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan
Cười với nắng một ngày sao chóng thế
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng
Đếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ
Bụi đường dài gót mỏi đi quanh
Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ
Suối nguồn xa ngược nước xuôi ngàn

# 7046
  29 tháng 08, 2014 17:04  Khung Trời Hội Cũ 2 viết,  
Tôi hoảng vía đề nghị: Đại sư nên gác bỏ viết sách đi. Và làm thơ tiếp nhiều cho, nếu không thì nền thi ca Việt mất đi một thiên tài quá lớn.

Ông đáp: Để về hỏi lại ni cô Trí Hải xem có đúng như lời thế chăng.

Đôi mắt ướt tuổi vàng
Khung trời
Hội cũ

Xin xuống dòng thư thả như thế. Ắt nhìn thấy chất trang trọng dị thường của hoài niệm. Hoài niệm gì ? - Khung trời hội cũ.

Một hội Đạp thanh ? Một hội nao nức ? - "Giờ nao nức của một thời trẻ dại ?".

Đôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ...

Mở lời ra, nguồn thơ trực nhập vào trung tâm cơn mộng chiêm niệm. Đầy đủ hết mọi yếu tố bát ngát: một cung trời xán lạn bao la, một hội cũ xao xuyến, một tuổi vàng long lanh... Một đôi mắt ướt ngậm ngùi của hiện tại.

Nhưng mạch thơ đi ngầm. Tiết nhịp âm thầm nhiếp dẫn. Thi sĩ không cần tới một hình dung từ nào cả, vẫn nói được hết mọi điều "phải nói" với mọi người "muốn nghe" với riêng mình "không thiết chi chuyện nói".

Người thi sĩ xuất chúng xuất thần thường có phong thái khác thường đó. Họ nói rất ít mà nói rất nhiều. Họ nói rất nhiều mà chung quy hồ như chẳng thấy gì hết. Họ nói cho họ, mà như nói hết cho mọi người. Nói cho mọi người mà cơ hồ chẳng bận tâm gì tới chuyện thiên hạ nghe hay chẳng nghe. Nỗi vui, nỗi buồn của họ, dường như chẳng giống lối vui buồn của chúng ta. Do đó chúng ta trách móc họ một cách lệch lạc hết cả (par manque de justice interne).

Trong một cuộc vui, ta hỏi họ vài điều. Họ lơ đễnh thờ ơ, ta tưởng họ kiêu bạc. Trong lúc mọi người đang gào khóc giữa đám tang, họ phiêu nhiên đi qua, trông có vẻ như mỉm cười, niêm hoa vi tiếu. Ta tưởng họ tàn nhẫn thô bạo.

Vua Gia Long ngày xưa đã từng lấy làm quái dị về thái độ Nguyễn Du: "Trẫm dùng người, không phân biệt kẻ Nam kẻ Bắc. Ai có tài thì trẫm trọng dụng (... ...). Cớ sao khanh lại u sầu ít nói suốt năm như thế ?".

Ông vua kia lấy làm lạ là phải lẽ lắm, hợp với lương tri thói thường thiên hạ lắm. Ông không thể hiểu vì sao vị di thần kia cứ miên man như nằm trong cõi mộng thần di, hồn dịch !

Vua đã ban cho chan hòa mưa móc, lộc trọng quyền cao đặc ân thâm hậu như thế, cớ sao Liệp Hộ chưa vừa lòng, vẫn chưa cứ thả mộng chạy lang thang về chân trời hướng khác.

Đáp: Ấy chính bởi đôi mắt nhìn đây mà thấy những đâu đâu.

Đôi mắt ướt tuổi vàng
Khung trời hội cũ

Đôi mắt ướt ? Đôi mắt của ai ? Vì sao ướt ? Vì lệ trào, hay là vì quá long lanh ?

Thi sĩ không nói rõ. Ấy là giữ một khoảng trống vắng lặng phóng nhiệm cho thơ.

Tha hồ chúng ta tự do nghĩ hai ba lối. Hoặc là đôi mắt thi nhân ướt trong hiện tại vì nhớ nhung một trời hội cũ. Hoặc là đôi mắt giai nhân nào long lanh dịu mật như nước suối chan hòa, soi bóng một khung trời hội cũ bất tuyệt nào, mà ngày nay tại hạ đã đánh mất rồi chăng ?

"Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang"

Áo nào màu xanh ? Màu xanh màu chàm của cô gái Mán gái Mường, gái núi nào xưa kia băng rừng và thi nhân đã ngẫu nhiên một lần nhìn đắm đuối ?

Tôi nói không sai sự thật mấy đâu. Vì Tuệ Sỹ vốn xưa kia ở Lào. Cha mẹ ông kiều cư trên đất Thượng Lào Trung Việt. Bà mẹ ông thỉnh thoảng cũng trở về Sài Gòn tới chùa viếng ông đem quà cho ông một đôi dép riêng biệt, một tấm khăn quàng riêng tây.

Đôi mắt ướt tuổi vàng
Khung trời hội cũ
Áo màu xanh
Không xanh mãi
Trên đồi hoang
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ.
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn

Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ ? Mình là thân Bồ tát, quanh năm kinh kệ trai chay, thế sao bỗng nhiên một phút vội vã lại dám làm thân du thủ ? Dám gác bỏ kệ kinh ? Dám mở cuộc thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn ?

Phải có nhìn thấy khuôn mặt khắc khổ chân tu của Tuệ Sỹ, mới kinh hoàng vì lời nói thăm thẳm đơn sơ nọ. Lời nói như ngân lên từ đáy sâu linh hồn tiền kiếp, từ một quê hương trên thượng du bao la rừng núi gió sương canh chiều nguyệt rung rinh trong đêm lạnh.

Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan
Cười với nắng một ngày sao chóng thế
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng

Mối tình rộng thả suốt biển non im lìm lạnh lẽo. Một hạt muối vẫn chưa tan. Một nếp u ẩn của lòng mình bơ vơ không gột rửa.

Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan

Ta tưởng như nghe ra "cao cách điệu" bi hùng của một Liệp Hộ, một Nerval, một chỗ trầm thanh nhất trong cung bậc Nietzche.

Thi nhân đã mấy phen ngồi ngó trăng tàn ? Ngồi trên một đỉnh đá ? Bốn bề rừng thiêng giăng rộng ngút ngàn màu trăng xanh tiếp giáp tới chân trời xa xuôi đại hải?

Đỉnh đá và hạt muối là hai chốn kết tụ tinh thể của núi và biển. Đỉnh đá quy tụ về mọi hương màu trời mây rừng rú. Hạt muối chứa chất cái lượng hải hàm của trùng dương. Đó là cái bất tận của tâm tình sừng sững tại giữa tuế nguyệt phiêu du:

Cười với nắng một ngày sao chóng thế
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng

Một tiếng "buồn chăng" lơ lửng nửa như chất vấn, nửa như ngậm ngùi ta thán, dìu về cả một khúc tâm thanh đoạn trường:

Sen tàn cúc lại nở hoa
Sầu dài ngày ngắn đông đà sang xuân
Đếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ
Bụi đường dài gót mỏi đi quanh
Tiết nhịp lời thơ lại biến đổi:
Đếm tóc bạc
Tuổi đời
Chưa
Đủ
Bụi đường dài
Gót
Mỏi
Đi
Quanh

Tiết điệu rạc rời như gót mỏi đi quanh. Một tuổi đời chưa đủ ? Một tuổi xuân chưa vừa ? Một tuổi vàng sớm chấm dứt ? Một tuổi "đá" sớm từ giã mọi yêu thương ?

Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ
Suối nguồn xa
Ngược nước
Xuôi ngàn

Bài thơ dừng lại. Dư âm bất tuyệt kéo dài trong đêm lữ thư khép mình trong bốn bức tường với nhạt nhòa ủ rũ ngục tù.

Chỉ một bài thơ, Tuệ Sỹ đã trùm lấp hết chân trời mới cũ Đường Thi Trung Hoa tới Siêu Thực Tây Phương.
# 7050
  31 tháng 08, 2014 01:00  Thích Chửi Bới viết,  

Tiên sư thằng nào nói đôi mắt tao ... "khinh bạc"...

Hahaha.  Chửi được, sướng miệng quá!

SM


# 7051
  31 tháng 08, 2014 03:12  Dập Bi Rồi viết,  
Khổ qúa,

Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan
Cười với nắng một ngày sao chóng thế
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng

Nhưng Biển thì bão tố, Núi thì phun lửa, chắc vì Núi và Biển còn trẻ mới nhú có 5 mươi mí niên, nên còn sùng sục, chưa cool.

Vào gõ ở Google "Nguyen Tuan khinh bac" và thấy tức thì:

1.    Nguyễn Tuân - HAINGOAIPHIEMDAM
    phiem-dam.com/1nguyentuan1.htmTranslate this page
    Nguyễn Tuân là nghệ sĩ đã mở ra thế giới nghệ thuật riêng, phong phú. Nguyễn Tuân là người tuy có lúc làm ra vẻ khinh bạc, lập dị, nhưng bên trong là người ...
    
 2.   VƯƠNG TRÍ NHÀN: Nguyễn Tuân, người nhập vai
    vuongdangbi.blogspot.com/.../nguyn-tun-ngi-nhp-vai...Translate this page
    Ở tuổi 76, nhà văn Nguyễn Tuân còn thích nhập vào hàng ngũ ít ỏi ấy của .... Nếu hiểu sự khinh bạc lộ liễu của Nguyễn Tuân trước Cách mạng chẳng qua cũng ...
    
  3.  Kể giai thoại về Nguyễn Tuân cho Nguyễn Tuân nghe ...
    www.baomoi.com › Giải trí › Sách báo - Văn thơTranslate this page
    Nov 9, 2013 - (GD&TĐ) - Nhà văn Nguyễn Tuân nổi tiếng là người khó tính và cẩn thận ... vẻ tinh quái và khinh bạc thường thấy ở ông dường như biến mất…
    
  4.  www.honviet.com. Nguyễn Tuân độc đáo, tài hoa
    www.honvietquochoc.com.vn/.../1147-nguyen-tuan-d...Translate this page
    Nguyễn Tuân sinh ngày 10 tháng 7 năm 1910 tại phố Hàng Bạc, Hà Nội, nhưng từ ... Tuân tham gia cuộc biểu tình chống lại một giáo viên nói xấu và khinh miệt ...
    
   5.  Luận văn Ngôn từ và giọng điệu nghệ thuật truyện ngắn ...
    doc.edu.vn/.../luan-van-ngon-tu-va-giong-dieu-nghe-t...Translate this page
    Jan 23, 2014 - NGỮ TRONG TRUYỆN NGẮN NGUYỄN TUÂN . 8. 1.1. Cái nhìn độc đáo về con ... Giọng điệu khinh bạc . 60. 3.2.2. Giọng điệu hoài tiếc . 77.
    
    6. Nguyễn Tuân – Wikipedia tiếng Việt
    vi.wikipedia.org/.../Nguyễn_Tu...Translate this page
    Vietnamese Wikipedia
    Đối với các định nghĩa khác, xem Nguyễn Tuân (định hướng). .... Còn giọng khinh bạc thì chủ yếu chỉ là để ném vào kẻ thù của dân tộc hay những mặt tiêu cực ...
    
    7. Tribute to Koestler - TIN VAN HOME PAGE - UNICODE ...
    www.tanvien.net/tribute/koestler_2.htmlTranslate this page
    Nguyễn Tuân nổi tiếng với tùy bút, và tùy bút Nguyễn Tuân, nổi đình nổi đám vì chất khinh bạc của nó. Những người viết sau này, không thể nào tới được cái ...
    
    8. TÁC PHẨM : CHỮ NGƯỜI TỬ TÙ - NGUYỄN TUÂN ...
    https://www.facebook.com/.../356936941142011:0Translate this page
    Ông bị nhà Nguyễn tru di tam tộc). Qua hình tượng HC, Nguyễn Tuân cũng bày tỏ thái độc khinh bạc chán ghét chế độ thực dân phong kiến đương thời, gián ...
    
    9. Bùi Văn Bồng1: TÔ HOÀI - NHÌN TỪ MỘT KHOẢNG CÁCH ...
    bongbvt.blogspot.com/.../to-hoai-nhin-tu-mot-khoang...Translate this page
    Jul 8, 2014 - Mỗi lần nghĩ đến Tô Hoài, tôi vẫn lạ vì sao có một người khinh ..... Ai người quen nghĩ Nguyễn Tuân khinh bạc, ích kỷ nghênh ngang tự thị sẽ ...
    
    10. Nguyễn Tuân Các. Nguyễn Tuân Hồi ký của giáo sư ...
    www.wattpad.com/...nguyễn-tuân...nguyễn-tu...Translate this page
    Wattpad
    May 8, 2014 - Nguyễn Khải nhiều lần nói, Nguyễn Tuân là người sướng nhất: ngông nghênh, khinh bạc, chẳng trọng ai, chỉ trọng mình, vậy mà đi đâu cũng ...
    .....

So với đệ nhất tuỳ bút gia Việt Nam, ăn chơi sành điệu bậc nhất Nguyễn Tuân là nâng bi vào hạng thượng thừa, cực kỳ tinh tế và siêu việt, une ssociation des idees geniale.

Mỗi lần đụng tới chúng anh hùng ở Kim Sơn là hết bị Biển mắng tới bị Núi chửi.

Thế mới biết nâng bi phải có nghệ thuật, giải nghĩa có gốc, có ngọn, có cành, có lá, rễ cái, rễ con, dẫn nhập prelude dịu dàng, nhẹ nhàng, vân vân và vân vân v.v...  Nâng direct, bị tưởng là bóp thì bị đá là đáng kiếp.

Ta đi (nâng bi), nhưng biết về đâu chứ
Chỉ thấy phong yên lộng bốn trời!
# 7052
  31 tháng 08, 2014 08:34  Rung Rinh viết,  
Nhưng Biển thì băo tố, Núi thì phun lửa, đất thì rung động sùng sục, chưa coi vào gõ "rung rinh" thấy tức thì. Have a great WE.
# 7054
  31 tháng 08, 2014 09:26  Chạy Có Cờ viết,  
Bớ thằng Bi dập !!!!!!
Bốn đôi mắt .
Mày kéo được ba.
Còn lại một đôi.
Tao dám thách mày
làm sao kéo được
Cái đôi còn lại
Vào vòng nhân gian.

Tao. CCC
# 7055
  31 tháng 08, 2014 13:38  Bi Chúng Có Gai viết,  
Em chừa gồi,

Bi chúng nó có gai, nâng xớn xác gai nó chích.

Không biết làm gì, tập nâng để đổi nghề, nâng nguời quen cho quen tay, mà hết bị bi nện vào đầu tới chích vào dái, đúng là đụng tới những chỗ hiểm yếu, phản ứng khó lường.

Thôi ta lặng lẽ đi đi khuất


Chia tay ải Tây (Tô Thùy Yên)

Mới độ nào chia tay ải Tây.
Đi đâu hay chỉ cốt rời đây?
Mây trôi, dăm mảng nhớ hư hoặc,
Gom chẳng thành câu chuyện thuận tai.

Lời kiệm, quanh ba cái ý quẩn,
Tiễn đưa vừa một quãng mây bay.
Ra về, thấy nhật nguyệt điên đảo,
Ray rứt chưa tròn hẹn ải Tây.

Có thật từng chia tay ải Tây?
Mây qua để bóng cổ thư này.
Tuyệt cùng ký ức như nơi tới,
Tin tức ngàn thu biết hỏi ai?

Bao nhiêu đống lửa đêm quan ngoại
Gió thổi tan tro mỗi sáng ngày?
Trong trời, mây ấy cũ hay mới?
Ải Tây, lần nữa, lại chia tay.

Mãi mãi còn chia tay ải Tây.
Ngày ngày mây lãng đãng qua đây.
Cõi đời giấu một phía mê tưởng,
Đi nép nghìn xưa lạc hiện nay.
# 7056
  31 tháng 08, 2014 14:23  Chừa Hay Chưa viết,  
Chừa chưa hay chưa chừa???

Hôm qua lên núi hái chè
Gặp thằng phải gió nó đè em ra
Em lạy mà nó chẳng tha
Vội vàng nó nhét đầu BI nó vào 
Đêm về em thấy khát khao
Ngày mai em lại đồi cao hái chè !”.