Bài thơ ở trên chính là bài thơ được làm ra từ Vua Duy Tân khi đang ngồi câu cá trên bến Vân Lâu và lời trách móc đó chính là nhà Vua đang nóng lòng chờ gặp Quân sư Trần cao Vân để bàn việc nước trong công cuộc nổi lên chống giặc Pháp xâm lược....nhưng chẳng may cơ mưu chưa thành thì đã bị bại lộ và nhà vua bị đi lưu đày. Tôi cũng chỉ biết được qua lời của các dì tôi kể lại.
....ngẫu hứng, tôi xin được đóng góp bài thơ
Từng ngày ra đứng trông xa
Trông nhìn cố quốc chiều tà tha phương
Thân ta lắm nổi đoạn trường
Thân này không tiếc chĩ thương quê nhà
Hỡi ơi vận nước nổi trôi
Ngoại bang xâm lược tới hồi phản công
Nguyện ước toàn dân đồng lòng
Cùng ta đánh giặc, con rồng cháu tiên
Việt Nam trong cõi lòng ta
Xã thân vì nước mới là anh quân
Ra đi vì nước vì nhà
Thù này chưa trã thân ta lưu đày
Việt Nam trong cõi lòng ta
Xã thân vì nước mới là anh quân
Ra đi vì nước vì nhà
Nợ này ta gánh cho nhà Việt Nam