# 8580
29 tháng 06, 2017 12:34 Chuyện tứ xứ -
Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:
Chuyện thằng Tây !
Một thằng sinh viên Việt Nam du học ở châu Âu dẫn bạn là một thằng Tây về nhà chơi. Hai thằng đi bằng xe máy, thằng Việt Nam đưa cho thằng Tây cái mũ bằng nhựa mỏng dính nói thằng Tây đội vào, thằng Tây nói :
- Tao có mũ vải rồi.
- Không được, cái này gọi là mũ bảo hiểm, theo luật giao thông, nếu không đội mũ này mày sẽ bị phạt.
- Nhưng cái mũ này làm sao có tác dụng bảo hiểm ?
- Mày đúng là thằng Tây, tao có nói để bảo hiểm đâu, chỉ để khỏi bị phạt thôi.
Đi một đoạn, thấy mấy tay công an đi xe máy không đội mũ bảo hiểm, thằng Tây hỏi :
- Luật giao thông Việt Nam không áp dụng cho công an à ?
- Có áp dụng.
- Vậy sao họ không đội, họ không lo bị phạt sao ?
- Vì đó là công an, không đội cũng không bị phạt, vì công an không ai lại đi phạt công an.
Đi tiếp, thấy mấy thanh niên không đội mũ bảo hiểm đi ngang qua cảnh sát giao thông cũng không bị phạt, thằng Tây hỏi :
- Đó cũng là công an à ?
- Mày lại hỏi đểu à, đó là bọn trẻ trâu, nó không bị phạt vì nó nhuộm tóc vàng và khoe hình xăm ở cánh tay, nó sẵn sàng bỏ chạy khi bị thổi còi, lâu dần nó không cần bỏ chạy cũng không bị phạt.
- Tại sao tóc tao cũng vàng, tay tao cũng có hình xăm mà mày bắt tao đội mũ bảo hiểm ?
Thằng Việt Nam bí quá nói đại :
- Tại tóc mày chỉ có một màu vàng, bọn kia tóc nó nhuộm hai màu. Mắt mày lại xanh, mũi lõ nên không giống mấy đứa đó được.
Đến ngã tư, có đèn đỏ thằng Việt Nam vẫn đi tiếp, thằng Tây kinh ngạc hỏi :
- Mày không nhìn thấy đèn đỏ à ?
- Có.
- Vậy sao mày không dừng ?
- Mày không hiểu cái gì hết, cần phải xem xe container đằng sau nó có dừng không, nếu nó vẫn lao nhanh thì phải chạy tiếp không nó húc chết.
Thằng Tây ngoái lại thấy một xe container lù lù chạy đằng sau, mặt xanh lét, vừa sợ vừa khâm phục kiến thức giao thông của thằng Việt Nam. Đến ngã tư khác, gặp đèn xanh, thằng Việt Nam dừng lại không đi, thằng Tây hỏi:
- Sao đèn xanh mày lại dừng ?
- Tại phải chờ cho các anh em nhân dân ở đường vuông góc với đường này nó vượt đèn đỏ xong đã rồi mới đi được, không nó húc chết.
Vừa nói xong thì một người nhân dân thiếu kinh nghiệm bị xe của làn vuông góc húc ngã vì liều lĩnh vượt đèn xanh. Thằng Tây lại càng khâm phục kiến thức giao thông của thằng Việt Nam. Xe vượt đèn đỏ gây tai nạn bỏ chạy, thằng Tây gọi thằng Việt Nam đến hỗ trợ người bị nạn, đỡ người, vẫy xe ô tô để chở nạn nhân đi viện nhưng không ai hỗ trợ, cũng không ai cùng vào giúp, thằng Tây hỏi :
- Tại sao không ai cùng giúp nạn nhân như chúng ta ?
- Tại người Việt Nam ai cũng bận.
- Người châu Âu không bận sao ?
- Nhưng người Việt Nam bận hơn người châu Âu, và cứu người cũng có thể gặp phiền phức, mà thôi không hỏi nữa, mày với tao chở nạn nhân vào viện bằng xe máy.
Hai thằng đến quá nửa đêm mới về đến nhà. Sáu giờ sáng hôm sau, đang ngủ, bị đánh thức bởi tiếng loa phường, thằng Tây hỏi:
- Tại sao loa không thông báo muộn hơn ?
- Tại muộn hơn thì mọi người đi làm, không có ai nghe.
- Vậy phát thanh sớm thì có người nghe không ?
- Cũng không có.
- Vậy tại sao phải phát thanh sớm ?
- Tại muộn hơn thì mọi người đi làm, không có ai nghe.
*****
- ,
- or
# 7827
05 tháng 04, 2015 14:36 Chuyện tứ xứ -
Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:
Ngôi sao Hollywood đầu thai thành cậu bé kể chuyện quá khứ vanh vách
Cố nam diễn viên phụ Marty Martyn qua đời năm 1964 phải chăng đã tái sinh thành cậu bé Ryan Hammond hiện đã 5 tuổi? Cậu luôn tự nhận mình là ngôi sao Hollywood tái sinh, và có những câu chuyện vanh vách về những trải nghiệm của cố ngôi sao Hollywood này!
Cuộc sống của một bà mẹ đã bị đảo lộn khi một ngày, đứa con trai 5 tuổi của bà nói: "Mẹ, con từng là diễn viên Hollywood và con đã đầu thai".
Theo đó, cậu bé giải thích mọi chuyện bắt đầu khi cậu lên 4 và thường xuyên gặp những cơn ác mộng rất sống động và đầy ám ảnh. Tuy nhiên, phải 1 năm sau, Ryan Hammond mới quyết định chia sẻ bí mật này.
Cậu bé 5 tuổi tự nhận mình là ngôi sao Hollywood tái sinh
Tham gia chương trình trò chuyện US Today, bà mẹ Cyndi sống tại Muskogee, Oklahoma cho biết: "Thằng bé nói mẹ, con có điều cần nói với mẹ - con từng là một người khác".
Ban đầu bà mẹ tưởng rằng con mình đang giỡn nhưng sớm nhận thấy rằng đây không chỉ đơn giản là chuyện tưởng tượng của một đứa trẻ, do mức độ chi tiết đến gây sốc mà thằng bé kể lại được từ "cuộc sống" trước kia.
Cậu bé kể cho mẹ nghe về những trải nghiệm của cuộc sống trước như những chuyến du lịch trên thế giới, làm việc với các ngôi sao như Rita Hayworth hay nhảy múa trên sân khấu Broadway...
Cậu bé 5 tuổi tự nhận mình là ngôi sao Hollywood tái sinh
“Câu chuyện của bé quá sốc và rất chi tiết, đây không phải là một sự tưởng tượng mà một đứa trẻ có thể bịa ra”, bà Cyndi nói.
Được biết, do Cyndi được nuôi dạy để theo tín ngưỡng Kitô Giáo nên bà không tin vào chuyện… .đầu thai. Tuy nhiên, những điều con trai kể khiến Cyndi cảm thấy cần thiết phải xác minh.
"Chúng tôi tìm được một bức ảnh, và nó đã làm thay đổi mọi thứ", Cyndi nói.
Theo đó, bức ảnh này được tìm thấy trong một thư viện, trong cuốn sách tưởng nhớ những ngôi sao Hollywood chụp từ bộ phim năm 1932 có tên "Night After night".
“Khi bà giở đến trang đấy, tôi đã nói rằng, đấy là con, con từng là người đó", Ryan nói.
Ryan Hammond, cậu bé 5 tuổi tự nhận mình là ngôi sao Hollywood tái sinh
Trước sự việc trên, Cyndi tìm kiếm sự giúp đỡ từ Tiến sĩ Jim Tucker, giáo sư về Tâm thần học, nghiên cứu tự kỷ ở Đại Học Virginia.
Nói về trường hợp của Ryan, giáo sư cho hay: "Những trường hợp thế này cần một lời giải thích. Chúng ta không viết ra hay giải thích chúng như một điều bình thường trong văn hóa".
Được biết, nam diễn viên trong tấm ảnh được xác định là Marty Martyn, một cựu diễn viên phụ (không lời thoại) và sau này là một người quản lí cho các sao tại Hollywood.
Ông mất năm 1964.
Cố nam diễn viên phụ Marty Martyn qua đời năm 1964
Theo lời kể của Ryan thì cố diễn viên Hollywood – Marty Martyn thực chất sinh năm 1903 chứ không phải là 1905 như trong giấy khai sinh công bố. Sau khi lục lại những hồ sơ điều tra dân số già, chính TS. Jim Tucker cũng đã xác nhận điều này, qua đó công nhận tuyên bố của bé Ryan chính xác đến một cách kì quái.
Jim Tucker cho biết thêm: "Nếu chỉ nhìn một tấm ảnh ghi lại cảnh quay của một nam diễn viên không lời thoại, sẽ rất khó để biết được anh ta sống cuộc sống như thế nào. nhưng những chi tiết mà cậu bé Ryan cung cấp lại rất khớp với cuộc đời của Marty".
Được biết, trong suốt sự nghiệp của ông, TS. Jim Tucker đã ghi nhận hơn 2.500 trường hợp những trẻ em có thể ‘nhớ’ một cách chi tiết về một cuộc sống của một người nào đó trước đó mà cả hai không hề có bất kỳ mối liên hệ nào với nhau.
Bảo Toàn (Theo Mirror)
# 7280
25 tháng 10, 2014 23:23 Chuyện tứ xứ -
Nguyễn Quốc Bảo viết:
Chủ đề:
Thanh Kiếm Gỗ
Chuyện xưa kể rằng, có một vị Vua ngày đêm lo lắng về sự an nguy cho vương quốc của mình, về kho báu của mình, và đặc biệt về ngai vàng của mình. Ông không tìm thấy bình an trong cuộc sống; các vị quan trở thành mối nghi ngờ, và tương lai trở nên nỗi ám ảnh sợ hãi cho ông.
Từ chốn cung điện nhìn xuống đám dân nghèo, ông cảm thấy như thèm muốn được như họ, vì ông thấy họ toát lên nỗi đơn sơ, chất phác và không lo lắng cho tương lai. Quá tò mò lối sống của dân nghèo, vị vua quyết định hóa trang thành người ăn mày để tìm hiểu nguyên nhân nào đã làm cho những dân nghèo được bình an và không lo lắng.
Ngày kia, vị vua giả dạng người ăn mày gõ cửa một người nghèo để xin ăn. Người nghèo mời người ăn mày vào và cùng chia sẻ một ổ bánh mì với thái độ hạnh phúc và yêu đời. Vị vua giả dạng hỏi, "Điều gì đã làm ông hạnh phúc như vậy?" Người nghèo đáp, "Tôi có một ngày rất tốt. Tôi sửa giày và kiếm đủ tiền để mua ổ bánh cho buổi tối nay." Vị vua giả dạng hỏi tiếp, "Chuyện gì sẽ xảy ra, nếu ngày mai ông không kiếm đủ tiền mua bánh mì?" "Tôi có niềm tin vào mỗi ngày. Ngày từng ngày, mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp." Người nghèo đáp.
Sau khi ra về, vị vua muốn thử niềm tin của người thợ giày. Ông ra lệnh cấm những người sửa giày dép hành nghề. Khi biết mình bị cấm hành nghề sửa giày dép, người thợ giày nhủ thầm: "Ngày từng ngày, mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp." Ngay lập tức ông thấy một vài phụ nữ đang gánh nước ra chợ bán rau, ông xin được gánh nước thuê cho họ. Và hôm đó, ông kiếm đủ tiền để mua bánh mì cho buổi tối. Tối đến, vị vua dưới dạng người ăn mày thăm người nghèo. Người nghèo vẫn thái độ ung dung, hạnh phúc với ổ bánh mì của mình. Hôm sau, vua cho ra lệnh cấm không cho phép hành nghề gánh nước thuê. Và cứ như thế, người nghèo đã thay đổi nhiều nghề khác nhau, nhưng nơi ông vẫn luôn có sự bình an và tin tưởng vào triết lý sống từng ngày của mình. Còn vị vua vẫn không thể nào hiểu nổi sự bình an và niềm tin của người nghèo kia. Mỗi lần bị cấm hành nghề, người nghèo vẫn thản nhiên tin rằng, "Ngày từng ngày, mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp."
Vì quá tò mò trước triết lý sống của người nghèo này, vị vua ra lệnh và dàn xếp để người nghèo làm lính cho cung điện. Thật đáng thương, người nghèo không được phát lương hằng ngày, nhưng hằng tháng. Dầu vậy, ông đã bán lưỡi gươm và có đủ tiền để mua bánh mì cho một tháng. Tối đến, ông vẫn có bánh mì và vẫn hạnh phúc. Vị vua giả dạng thăm ông và hỏi, "Hôm nay ông làm nghề gì mà kiếm tiến mua bánh mì?" "Tôi được làm lính cho vua." Người nghèo đáp. Ông cũng đơn sơ kể rằng, "Làm lính nhận lương mỗi tháng, nên tôi đã bán lưỡi gươm thật và đủ tiền để mua bánh mì cho một tháng. Sau khi có lương, tôi sẽ chuộc lại lưỡi gươm và như thế tôi sẽ có cuộc sống tốt hơn. Hiện nay tôi đang dùng lưỡi gươm bằng gỗ." Nhà vua giả dạng hỏi tiếp, "Nhưng nếu ông phái rút gươm ra vào ngày mai thì sao?" Người nghèo vẫn thản nhiên, "Ngày từng ngày, mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp."
Quả thật, hôm sau người ta bắt được một tên trộm và bị kết án xử chém. Vua yêu cầu người nghèo trong trang phục lính thực hiện việc này. Vì nhà vua biết rằng, với lưỡi kiếm gỗ, ông người nghèo này sẽ không thể thực hiện được việc này, và như thế để xem thử niềm tin vào triết lý sống từng ngày của ông có thể giúp ông hay không.
Tên tử tội quì mọp xuống chân anh lính và thống thiết van xin được tha mạng vì còn vợ và con nhỏ. Anh nhà nghèo trong trang phục lính nhìn đám đông xung quanh và hô lớn tiếng. "Lạy Đấng Tối Cao, nếu người sắp bị hành quyết này là người có tội, thì xin cho con được phép thi hành lệnh của vua. Nếu người này vô tội, xin hãy biến lưỡi gươm này thành gươm gỗ." Ngay tức khắc, anh rút lưỡi gươm và lưỡi gươm anh cầm trên tay là lưỡi gươm gỗ. Đám đông đồng thanh la lên: "Đây là phép lạ," và người bị kết án được tha. Vị Vua truyền lệnh tha tên ăn trộm đồng thời tiến đến người lính nghèo thú nhận rằng. "Trẫm chính là người ăn mày mỗi tối tại nhà ngươi. Từ nay trở đi, trẫm muốn ngươi là bạn và là quân sư cho trẫm."
Quí bạn thân mến, "Ngày từng ngày, mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp." Thế đó, cuộc sống chỉ thực sự tồn tại trong hiện tại, chứ không ở trong quá khứ hay trong tương lai. Cái triết lý của anh nhà nghèo ấy là triết lý thực và có giá trị hơn vàng bạc, địa vị, nhan sắc, và quyền lực. Dù giàu có và quyền lực bao nhiêu đi nữa, nhưng nếu bạn không sống hôm nay, thì bạn không cảm nếm được giá trị của cuộc đời. Nếu bạn không sống cho giây phút hiện tại, thì cuộc đời của bạn vẫn như là những chuỗi ngày kiếm tìm, rượt bắt cái bóng "an toàn, hạnh phúc" một cách vô vọng. Thật hữu ý và hợp tình khi danh từ tiếng Anh "present" mang nghĩa "quà tặng" và cũng có nghĩa "hiện tại." Như vậy, hiện tại là quà tặng. Ai không sống trong hiện tại là tự mình khước từ quà tặng. Khước từ quà tặng, tức là khước từ niềm vui, hạnh phúc, bình an, và tự chủ ngay trong từng giây phút này của đời mình.