Gia cảnh tôi khó khăn (thường thì viết như vậy được hiểu là túng thiếu tiền bạc, nhưng ở đây không phải là túng tiền, mà là: gia cảnh khó khăn, nhiều điều khó nói ....), nên năm nay tôi đã nhớ tới việc thăm thầy từ trước, nhưng đành im hơi lặng tiếng, không dám hỏi anh em tính sao vì sợ bị mắng là giám đốc, không giám làm.
May thay anh em vẫn lên chương trình thăm thầy!
(Hưng ơi, tới tối hôm qua Feb, 4, 2014 tao mới check voicemail và thấy có 2 voicemail của mày. Có lẽ tao bị mild depression, không làm cái gì ra trò, đầu óc lửng lơ, cũng không nhớ tới việc check voicemail, chắc liều thuốc là phải đi xa, về miền nắng ấm với 1 cô em xinh xinh để khôi phục lại đầu óc bị thương tổn nặng nề, I'm serious.
Phước (Lê Thiện) ơi, mày đà đi trước, tao mòng (mơ) đi sau. Life is short, vas-y, mon ami(e) ).
Mày tả "bữa ăn thịnh soạn truyền thốngvà đầy hương vị tết như bánh chưng , giò chả , tôm khô củ kiệu ,lại có thêm chai Hennesy " làm tao thèm và cảm lại được món ăn của tết năm ngoái, năm nay tao nhớ thằng Dớ (có nó đi năm ngoái với tụi mình, với Nguyễn Thành Nguyên, tao nhớ tụi mình trên đường lái xe còn đấu hót về tôn giáo), giờ này thì nó đang trui rèn kiếm báu.
Thầy Đạo và hình ảnh tụi bây vẫn ở với tao trong tết này, dù mình không gặp nhau.
Thân ái