Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Đề mục: Văn thơ
Chủ đề: 
Taberd - 50 Năm Một Chặng Đường Nhìn Lại ( 17 )
  (3 trả lời)
  Next
# 7195
  01 tháng 10, 2014 18:08  Vũ Văn Chính viết

                 Thấy frère An Phong đã dữ dằn và đáng sợ rồi chưa đủ hay sao ,mà thỉnh thoảng vào những buổi trưa tan trường lại tăng cường thêm frère Martial Trí nữa mới ghê chứ.Chả hiểu sao dạo này trước cổng trường hay xảy ra đánh lộn giữa các anh lớp lớn nữa không biết. Mở đầu cuộc “nội chiến” trong sân trường là hai ông anh con của hai ông lớn thời bấy giờ . Một ông không biết tên là con của Tonton Nguyễn Văn Thiệu , uýnh nhau với một ông tên Nguyễn Cao Thắng là con của ông râu kẽm Nguyễn Cao Kỳ . Cuộc đấu võ bất phân thắng bại vì hai bên ngang tài ngang sức. Nếu mà cứ để hai ông con này “húc” nhau thì không chừng lại có chiến tranh giữa hai ông bố với nhau ,nên hai ông bố bèn ra tay. Một ông thì được di tản đi học ở trường khác, còn ông Thắng thì được “tống” lên Đà Lạt để vào học ở trường Couvent Des Oiseaux ,nơi đây rất bình yên ,có thể ngồi ngắm cảnh và hoa lá cành trên những đồi thông..hai mộ!!!!. Cuộc chiến này nổi tiếng nhất ngày ấy vì cả trường Taberd đều biết.Nhất là từ khi những cuốn phim võ hiệp của Hongkong do mấy anh Địch Long, Khương Đại Vệ ,Trần Tinh,Sương Điền Bảo Chiêu và nhất là “đại ca” Lý Tiểu Long được trình chiếu,và được các chàng trai ở Sài Gòn hâm mộ say mê và bắt chước theo những thế võ tuyệt đẹp của các đại ca ấy.    

                       Nội cái chuyện bắt chước Lý đại ca múa cây côn nhị khúc bằng gỗ mà có lắm ông u đầu sứt trán ,vì bị khúc gỗ phản phé chơi ngay lên đầu một phát té lửa.Đồng thời rủ nhau nằng nặc xin bố mẹ cho đi học võ để tự vệ,do đó từ khi học võ được một thời gian là mấy ông tự nhiên thấy ngứa ngáy tay chân và muốn bắt chước theo mấy anh thần tượng của mình,thế là xảy ra đánh nhau thôi.Ở trong trường thì mấy anh chỉ dám kên “xì – po”nhau rồi thôi,nếu nóng nảy mà đánh nhau trong trường thì mệt lắm,bị đuổi học như chơi. Hung hăng nhất là mấy ông lớp nhỏ ,thoạt đầu chỉ có vài ông đi lang thang sao đó bên hông khu nhà thương Grall, chỗ ngã tư đường Hai Bà Trưng và Nguyễn Du , thì đụng ngay băng nhí khu nhà thương Grall cũng đang lon ton đi tới , băng nhí này suốt ngày lêu lổng ngoài đường và chuyên đi bắt nạt học sinh (cũng theo như Lý Đức Thắng nó kể sau này thì đầu đảng băng nhóc nhà thương Grall chính là thằng Nguyễn Thanh Lễ học chung lớp với tôi ,nhà nó bán tạp hóa ở đường Đồn Đất gần ngay cổng nhà thương Grall),thế là hai bên gây sự kên qua kên lại sao đó rồi đánh nhau. Một ông nhỏ con nhanh chân tức tốc mở ..đường máu chạy một mạch về trường , báo cho mấy thằng bạn trong lớp đang đứng chơi phất phơ trước cổng trường,không biết ông quơ tay quơ chân tường trình sự việc ra sao mà mấy ông nhỏ kéo nhau đi rần rần rất khí thế,có một ông nhỏ lanh chanh khác chạy như bay vào sân trường kêu cả lớp đi giải cứu bồ bịch đang bị uy hiếp. Không khí bỗng trở nên sôi động và khí thế,chỉ có thiếu tiếng trống và dàn đồng ca hát bài Hội Nghị Diên Hồng mà thôi.Mấy ông lớp khác mặc dù không dính dáng gì tới chuyện đánh nhau,nhưng thấy vui nên cũng hùa theo gọi là biểu dương lực lượng tinh thần Taberd mà. Nhưng mấy ông nhỏ cũng đâu qua mắt được frère An Phong , nãy giờ đang đứng khoanh tay trước ngực yên lặng theo dõi xem mấy ông nhỏ nhốn nháo kéo đi đâu mà đông thế,thấy một ông coi có vẻ hung hăng con bọ xít nhưng nét mặt khờ khạo chạy  ngang qua , bèn thuận tay frère An Phong kéo áo nó lại và hỏi thăm tình hình . Vừa thấy cái áo đen quen thuộc níu mình lại là ông nhỏ hết hồn , vẻ hung hăng biến mất ngay lập tức và ông nhỏ lắp bắp khai ra liền .À ! thì ra tụi nhóc nó đánh nhau.

                  Băng nhóc khu nhà thương Grall thấy lực lượng của “địch” kéo ra đông quá ,bèn nhanh chóng rút lui có “ chiến thuật” ra xa và “pháo kích” bằng gạch đá sang đối phương,cứ thế hai bên cứ “pháo” qua “pháo” lại,cho tới khi thấy cái bóng áo dài đen quen thuộc đang từ xa đi tới , thì quân ta mới nhanh nhẹn và tự động giải tán lực lượng ngay cấp kì,cũng may không có thương binh nào của phe ta bị ..u đầu hay sứt trán vì gạch đá. Mà cái thằng hay bầy binh bố trận và đầu têu cho mấy ông nhỏ đi đánh nhau thì có ai xa lạ đâu,thằng Duy Hải con ông bác sĩ Chi học chung với tôi chứ còn ai vô đó nữa .Mấy ông nhỏ còn hung hăng khi không có giặc “ ngoại xâm” để đánh đấm,ngứa tay và buồn buồn mấy ông bèn chuyển hướng sang mặt trận đánh luôn …phe mình. Đó là vụ đánh nhau “ nội chiến tương tàn” giữa học sinh Taberd phe ta và học sinh Lasan Đức Minh phe mình.Hậu quả là có mấy ông của hai bên phải xách cặp táp giã từ ngôi trường mà chưa kịp nói lời từ biệt với thầy cô và bạn bè. 

# 7197
  01 tháng 10, 2014 21:25  Ông Nọn Cu viết,  
Hình như trường "Couvent Des Oiseaux" là trường học trò ngồi đái, chứ không phải đứng đái, sử dza ạ.

Lúc tao học Adran Đà Lợt 1971-1972, nghe 1 anh chàng kể chuyện là hồi xưa  có con cậu Kỳ học, chứ lúc tao học chả thấy thằng nào, hình như đã về Mossard, quậy tiếp.

Chuyện đánh nhau của con ông Thiệu tao nghĩ không logic lắm, vì cha nào con đấy, bố thâm trầm, không hung hăng con bọ xít thì khó đẻ ra 1 cậu bọ xít lắm. Con ông Kỳ thì có thể (có thể thôi, không chắc) vì cha nào con nấy, đọc hồi ký của ba thằng Võ Long Hải (mày tìm đọc trên mạng), nghe ông Kỳ  nói với ba thằng Hải là tính mang súng qua độp ông Thiệu (2 ông ở 2 cánh của dinh Độc Lập), xì-nẹc 1 chút là cu Kỳ đòi đảo chánh! Sau này ông Kỳ viết sách (1 thằng Mỹ viết là chính, Mr Kỳ ký tên lấy tiền) còn tiếc là ngày xưa, lỡ quân tử Tầu đứng làm phó cho ông Thiệu. Coi đất nước như trò đùa, dân như không có!

Cái hay là tao coi video phỏng vấn hải quân đại tá Chiêu, trưởng khối cận vệ của ông Thiệu, khi được hỏi về chuyện hục hặc của 2 ông Thiệu Kỳ, thì ông Chiêu trả lời rất xứng đáng, rất cao thượng (dù sai trật lất về ông Kỳ,  như hồi ký bác Triều kể), đại ý là: những bậc lãnh đạo, đâu có vục chạc,  bồng bột, cư xử con nít.

Cái nhìn, lối đánh giá này chính là tinh thần thượng võ, cao thượng mà ông già tao, ông già mày và bao nhiêu đồng đội đã thấm một cách vô thức.

Sau 75, con nít trong xóm tao hát:

Ba em là phi công, là con cháu ông Kỳ, là đàn em của Mỹ
Ai mà láu cá, em dzìa em mét ba, là ba thả bom liền

Khúc trên trật lất, tao hãnh diện đã biết những chàng "Tổ Quốc, Không Gian", vào trong phong nhĩ (gió tai), ra ngoài hào hoa, rất đàng hoàng tư cách. Khúc dưới thì tao đồng ý chăm phần chăm.

Nghĩ lại, cũng thấy tội nghiệp cho nước mình, và tìm cách thông cảm, tha thứ, dù lòng nhiều khi phẫn hận.  Sau 80 năm Pháp thuộc, dân trí thấp, tinh thần quốc gia yếu ớt.  Học trường Pháp, nói tiếng Pháp là dấu hiệu của thượng lưu, quí phái, nên trách nguời, mà ngẫm đến ta, ngậm ngùi. Lúc tao ở Pháp, có dư giờ suy nghĩ, nhất là lúc lộn xộn ở Nouvelle Caledonie khoảng 1980s, nguời chết, mới hiểu là dân thuộc địa trước cảnh thực dân không chịu nhả thuộc địa lại gặp anh chàng dương cao 2 ngọn cờ "độc lập dân tộc" và "chủ nghĩa xã hội" nên nhắm mắt theo, và kết quả là những gì mình đã thấy.


# 7198
  02 tháng 10, 2014 00:51  Be Hận viết,  
         Dê Lũng. Tao lại quên uống thuốc rồi nên phải để cho mày gạch đít tao lần nữa. Mày đưa chủ đề này lên đây làm cha tao cũng không dám "bình lựng" nữa,sợ nhắm ,mặc dù tao cũng biết rất nhiều điều muốn nói. Thôi thì tất cả cũng do cái thằng đàn anh lớn đốn mạt và phản phé,tự dưng đem hết đàn em đi giao nộp mạng cho ..Cọp.
Mấy đứa con nít gần nhà tao tụi nó toàn là con nít nhà giàu nên tụi nó hát như thế này :
    
          Ba tao ..đạp xích lô,chở má đi ..bán vàng ,cả nhà tao khấm khá.
          Ai dè....(vô),cả nhà tao nát tan,còn tao bán..bánh mì.( hiện giờ tao bán một xe bánh mì nhỏ trước nhà,chỉ đủ tiền đi chợ ,có bữa ế chỏng gọng phải ăn bánh mì ...ốp-la trừ cơm,nên ăn mãi người tao cũng hay nóng nảy lắm,mày thông cảm hehehe).

         Nghe cũng không chỉnh mấy phải không mày? mấy chỗ chấm chấm thì mày tự nghĩ ra nghe.Tao mà viết ra là lại bị ông anh tao gạch đít tao liền,hiểu chưa mày.
        Tao vào Taberd học thì tao đã nghe ông anh kể chuyện đánh nhau này rồi,nên nghe sao thì ghi vậy thôi. Còn nhiều chuyện trong trường thâm cu bí sử lắm mà tao không dám kể ra đây.Trên đời này không có gì là không xảy ra ,hiểu chưa mày?.
# 7200
  02 tháng 10, 2014 07:34  Dũng Bánh Mì viết,  
Tao hiểu đây chỉ là 1 diễn đàn chia xẻ những cảm xúc nhẹ nhàng, kỷ niệm, tâm tình... không phải là chỗ chơi của các anh hùng bàn phím, nên ý chính là chia xẻ 1 cái nhìn thông cảm, tha thứ, hiểu biết mà tuổi chúng mình nên có.

Tao cũng rất ý thức cẩn thận khi viết để anh em trong, ngoài có thể tham dự và không gây những phiền luỵ không nên, không đáng có.

Chúc mày hôm nay không phải ăn nhiều bánh mì.