# 7193
01 tháng 10, 2014 17:55 Vũ Văn Chính viết
Lại có thêm món ciné chiếu lưu động nữa được đặt trên chiếc xe gắn máy , thu tiền xong là ông “chủ rạp” kéo cái chốt ,thế là các cửa sổ như cái ống dòm được mở,và các ông nhỏ chỉ việc khom lưng chăm chú ghé mắt vào xem. Đa số là những đoạn phim ngắn về vua hề Charlot.Có bữa thằng bạn trong lớp không có tiền xem ,thế là nó dụ tôi lúc đó đang đứng chổng mông ghé đôi mắt qua hai cái lỗ giống như cái ống nhòm,thế là mỗi đứa ghé mắt vô một cái lỗ coi ké cho đỡ buồn .
Thế mà hễ nghe tiếng chuông leng keng báo giờ vang lên vào trường , là mau chóng bỏ lại hết rồi nhanh chân ù té chạy đến cổng. Nhớ những lần chạy đến nỗi đứt cả cái quai cài của giầy Sandal ,quýnh quá bèn đứng lại cởi cái giày đứt quai trên tay, còn chiếc kia vẫn còn nằm dưới chân và cứ thế mà chạy, vô trường lấy dây thun cột đỡ để đi chứ biết sao bây giờ, cũng may hễ tiếng chuông vang lên là không thấy bóng dáng chiếc áo đen quen thuộc đứng ngay trước cổng nữa. Có thể nói nghe tiếng chuông và chạy nhiều quá mà đôi chân của tụi học trò hay la cà như bọn tôi ,bỗng trở lên nhanh nhẹn như là một vận động viên chạy môn điền kinh chuyên nghiệp. Vì sao mà phải chạy ghê thế ?
Phải nói là kỷ luật và nội quy của nhà trường rất khắt khe. Chỉ trừ mỗi sáng thứ Hai chào cờ ,nếu ai đi học trễ thì sau khi chào cờ xong , cánh cổng trường chỉ mở ra có 5 phút để ai đi học trễ thì nhanh chóng vào cổng ,sau đó thì cánh cổng khép lại tức thì. Còn ngày thường thì sau khi tiếng chuông trường vừa dứt là cánh cổng khép lại luôn. Ai đi học trễ vì lý do gì đi nữa thì cũng đành lủi thủi đi về , nghỉ học một buổi là sang ngày hôm sau phải có đơn xin phép ,hay là phụ huynh vào xin phép thì mới được vào lớp. Có một lần , sau khi ông anh chở tới trường , rồi thấy ổng gởi xe vào cổng , thế là tôi chạy vù sang tiệm sách Liên Châu nằm tuốt luốt bên kia đường nhà thờ Đức Bà,để vào kiếm mấy cuốn sách gấp hình nhà cửa ,xe cộ bằng giấy bìa cứng của Pháp mới vừa ra lò rất hấp dẫn và lạ. Mải mê lựa nên tôi quên béng đi tiếng chuông lúc nãy vừa rung lên nhưng vì xa quá nên không nghe rõ. Mua xong bèn chạy một mạch tới cổng thì thấy cổng đã đóng từ hồi nào rồi, tôi cùng với mấy ông nhỏ ham la cà đành đứng lố nhố trước cổng một lát rồi bỏ về. Sực nhớ là mình còn ông anh đang ngồi học trong trường ,tôi bèn tính nước liều thôi nhân tiện mình vù ra Sài Gòn đi xem phim ,đợi tới trưa gần tới giờ tan học thì về lại cổng trường ,và theo ông anh về nhà tỉnh bơ coi như không có chuyện gì xảy ra, để rồi mai tính.