Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Chủ đề: 
Đọc mấy mẫu truyện vui, suy ngẫm ( 2 )
  PreviousNext
# 4299
  29 tháng 04, 2012 22:13  Nguyễn Quốc Bảo viết

4. Pháp bảo
Vào lúc đệ tử học sắp thành tài, sư phụ cho anh ta xuống núi để vượt qua 81 thử thách cuối cùng. Trước khi lên đường, sư phụ cho anh ta một pháp bảo.
Pháp bảo đó quả là hiệu nghiệm, nhờ có nó, anh ta đã vượt qua được 80 cửa ải như sông lớn, vực sâu hoặc đi qua sa mạc không người, chịu được mùa hè nóng như đổ lửa, mùa đông lạnh như cắt da...Cửa ải thứ 81 là một ngọn núi hiểm trở.
Nhờ pháp bảo, anh ta đã vượt qua được những chặng đường dốc cao vực thẳm, nhưng khi đến lưng chừng núi thì anh ta gặp một vách đá dựng đứng, cao hơn tay với của anh ta một chút, nhưng mặc dù đã cố gắng hết sức anh ta vẫn không sao bám được vào gờ vách trên. Ba ngày ba đêm liền anh ta cứ quanh quẩn tại đó, trong lòng đã có chút nghi ngờ tác dụng của pháp bảo. Đúng lúc đó, vị sư phụ xuât hiện. Đệ tử vội vã thưa:"Pháp bảo không linh nghiệm nữa". Sư phụ cười nói:" Xem ra con vẫn chưa nắm được những điều kỳ diệu đã học. Pháp bảo có thể lúc thế này, lúc thế khác, nhưng trong trường hợp này sao con không dùng nó làm hòn đá kê chân mà cứ khư khư ôm nó trên người như một gánh nặng?".

5.Niệm kinh và thành Phật
Một vị vừa gia nhập tăng đồ, thỉnh giáo một thiền sư nổi tiếng:" Thưa đại sư, niệm kinh có thể thành Phật được không ạ?"
Đại sư trả lời:" Không được".
Tăng đồ hỏi:" Thế thì làm thế nào để thành Phật?"
Thiền sư trả lời:"Niệm kinh."
Tăng đồ cảm thấy khó hiểu:" Thưa đại sư, chẳng phải là ngài vừa nói niệm kinh không thể thành Phật à? Vì sao bây giờ lại bảo con niệm kinh?"
Đại sư nói:" Nếu như chỉ biết niệm kinh, con chẳng bao giờ thành Phật cả. Thế nhưng niệm kinh lại là con đường phải đi để thành Phật. Chỉ có không ngừng niệm kinh, không ngừng nghiên cứu kinh sách, không ngừng ngộ kinh đạo, hiểu thấu được chân tướng của kinh Phật, phát hiện được những điều kỳ diệu và đẹp đẽ của kinh Phật, con mới có thể thành Phật".


6. Con lừa không sao đuổi được
Có một thanh niên tới gặp một đại sư xin học thiền. Đại sư hỏi:"Trên đường đến đây, con nhìn thấy cái gì?". Người này nhớ là gặp một con lừa nằm trên đường. Đại sư nói:"Tốt lắm, trước tiên con hãy làm bài tập sau, nếu con làm được, ta sẽ dạy con học thiền. Con ngồi xuống, hãy đuổi con lừa đó ra khỏi đầu óc con. Bao giờ con làm được điều đó thì vào gặp ta".
Chàng thanh niên đó cố gắng ngồi thử hai giờ, nhưng anh ta thấy rằng những ký ức về con lừa càng ngày càng rõ, không sao đuổi được nó đi. Chàng ta đành đến gặp đại sư, nói:" Xin lỗi thầy, dù đã rất cố gắng nhưng con vẫn không thể nào đuổi được con lừa đó ra khỏi đầu con".
Đại sư nói:"Con chỉ mới thoáng nhìn con lừa thế mà sau hai tiếng đồng hồ con vẫn không đuổi nổi nó ra khỏi đầu óc mình. Hiện nay, trong đầu con có hàng đống sự việc tích luỹ từ khi còn nhỏ đến giờ, nếu muốn vứt bỏ hết những cái đó sợ rằng khó hơn việc quên con lừa vừa gặp đi rất nhiều!". Đại sư nói tiếp:" Nhưng nếu con hạ quyết tâm, thực sự vứt bỏ những gánh nặng đó thì trước tiên con phải nhận thức rằng không cần phải thử thoát khỏi bất cứ cái gì hết! Không cần đấu tranh với cái dục vọng của con, không cần thử thoát khỏi chúng mà chỉ cần buông chúng ra, xem thường chúng là chúng sẽ từng cái, từng cái một tự rời bỏ con".
Nghe xong những lời nói đó, chàng thanh niên đại ngộ.