Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Đề mục: Văn thơ
Chủ đề: 
Chương IV- Áo Trắng Sân Trường ( 3 ) -Lớp 8-3 ( 9 )
  PreviousNext
# 4137
  03 tháng 03, 2012 18:11  Vũ Văn Chính viết


               Cái lớp 8-3 này phá đến nỗi có lần đến tai Martial Trí , hay còn có biệt danh do mấy anh lớn gọi là Martel cổ lùn.Thế là vào một ngày trời xám xịt mây đen vần vũ bay khắp trời,đang trong giờ Pháp Văn ồn ào bỗng cả lớp im lặng và mặt mày xanh như tàu lá,khi thấy Martial Trí hùng dũng xách cây roi mây ào ào đi vào lớp ,im tới nỗi còn nghe tiếng nhịp đập của những con tim đang hồi hộp đập liên hồi kia.Frère lừ lừ đi lên bảng hai tay chắp sau đít phóng cái nhìn gườm gườm xuống dưới lớp,mà cái nhìn của frère Martial thì phải biết nó sắc như dao và lạnh lùng như sương khói,thêm cái lối mỉa mai dữ dằn và nhức nhối quen thuộc:
- Quá quắt lắm rồi ! tôi nghe lớp này phá phách lừng danh lắm phải không?nhất là trong cái giờ Pháp Văn của frère Agilbert đáng kính này, các cậu không thèm coi ai ra cái gì nữa phải không ? ,mấy cậu cũng không nể nang gì cái phòng Giám Thị nằm chình ình ngay kia nữa.Hôm nay đích thân tôi xuống coi các cậu phá tới cỡ nào.Sau đây chiếu theo danh sách tử thần tôi mời 3 ông kẹ :Nguyễn Duy Hải,Nguyễn Kiển Hoàng Hùng,Nguyễn Đình Đạt lên trên đây.
     Cậu Duy Hải nghe nói ba cậu là bác sĩ à,bác sĩ thì đụng đâu cũng chỉ có tiền mà thôi,rồi chiều chuộng cậu nên cậu mới phá phách kinh khủng không ai chịu cậu nổi,xin cậu lên đây nhẹ nhàng nằm xuống dùm.
         Cái thằng Duy Hải ngày thường nom ngang tàng lắm ,thế mà hôm nay lại líu ríu bủn rủn trước một Martial với khuôn mặt lạnh lùng ,y chang như diễn viên Franco Néro trong vai cao bồi Dzango vậy.Và với cây roi mây thần sầu trên tay cứ mỗi nhát roi nhẹ nhàng lướt ngang mông nó là thằng Hải lại la rầm trời,làm mấy cái lớp bên cạnh tự nhiên im re một cách bất thường không dám ho hen luôn,mỗi thằng xơi 10 roi chứ có ít đâu.
          Tới phiên thằng Hùng tàn nhang ,thằng Đình Đạt nãy giờ chứng kiến cái cảnh hành quyết thằng Hải nó đã run lẩy bẩy rồi,nên khi ăn cây đầu tiên tụi nó rống còn to hơn thằng Hải nữa,dám cả trường nghe luôn lắm không chừng,mà xui cho tụi nó là tuy frère Martial nhỏ con nhưng nội lực lại thâm hậu vô cùng,và đang trong thời kì sung sức nhất nên giáng cú nào cú nấy ra hồn,đến nỗi xử trảm xong là cả ba thằng đứng lên không nổi nữa nói chi đến đi về chỗ,cũng may tụi nó không tè cả ra quần , và chỉ khi frère xách cây roi hung thần ra khỏi lớp, thì mới nghe cả lớp thở phào đồng loạt mà lớn đến độ ai ai cũng nghe.
           Martial mà đứng lâu một tí dám có thằng xỉu chứ chơi đâu,cũng may tụi nó chưa gặp Frère Cortina An Phong năm nay mới nhậm chức Tổng Linh hoạt nên người còn bỡ ngỡ,dù gì thì cũng phải từ từ thì đâu cũng vào đó thôi.Và tình hình thế giới chỉ tạm yên ổn được vài bữa ,rồi cái chợ chồm hổm trong lớp lại bắt đầu họp chợ lại.
            Nói về Frère Martial và cái lớp 8-3 như vậy đã hết đâu,có lần thầy Quốc Văn nghỉ dạy đột xuất trong lớp thì đang hớn hở hi vọng được nghỉ tại chỗ,thì lù lù Martial đi vào,sau khi gườm gườm cả lớp một phát frère mới cất giọng êm ả :
- Hôm nay thầy Quốc Văn nghỉ dạy,nên tôi vào dạy thế các cậu có cậu nào thắc mắc cái chi không?
           Hôm đó Martial giảng về thơ Đường luật,thế rồi sau khi chắp hai tay ra sau đít, đi đi lại lại giảng bài xong frère bất chợt đưa ra câu hỏi:
    - Ông tổ nhà Đường là ai có cậu nào biết thì dơ tay.
            Cả lớp đang ngồi ra cái vẻ đang suy nghĩ lung lắm,thì bỗng phía cuối dãy B có một giọng cất lên thật mạnh mẽ :
        - Là em ạ.
              Thế là cả lớp òa lên cười như cái chợ vỡ,mặt frère Martial tự dưng đỏ như ông mặt trời ,hai con mắt long lên sòng sọc mà nhìn vào nó có hình cái tên lửa,không nói không rằng frère xăm xăm đi tới cuối lớp và cả lớp đều nghe rõ một tiếng “Bốp”thật mạnh mẽ và uy lực,tới chừng dòm lại xem thằng nào can đảm và xâm mình thế thì té ra là ông Nguyễn Anh Văn chứ còn ai nữa,thằng này chắc buồn ngủ rồi nghe lộn tưởng frère gọi nó chứ trong lớp nó hiền lắm đâu có quậy phá gì,tội nghiệp cho nó.