# 4117
26 tháng 02, 2012 08:33 Nguyễn Quốc Bảo viết
Chị Tư và chị Năm là hai bạn thân và là hàng xóm với nhau. Hai nhà chỉ cách nhau một hàng rào và một mảnh vườn. Một buổi sáng, hai chị gặp nhau ngoài vườn. Thấy chị Tư đang hái cà chua thì chị Năm Lên tiếng: Tôi và bồ cùng trồng cà chua một lượt mà sao cà chua của bồ chín đỏ trông ngon lành quá, còn cà chua bên tôi thì cứ xanh lè. Bồ có bí quyết gì làm cà chua chín đỏ ra như vậy?
Chị Tư bèn trả lời: Ban đầu thì cà chua của tôi cũng xanh lè như bên bồ. Chồng tôi tức quá nên sáng nào ảnh cũng ra đứng đái ở đó. Không ngờ cà chua thấy của quý của chồng tôi thì mắc cở đỏ mặt nên đã đỏ ra là vậy đó.
Chị Năm cám ơn chị Tư rối rít về cái bí quyết này.
Ngay sáng hôm sau, chị Năm cũng ra vườn tuột quần đái ở đó. Nhưng lạ quá, chị đái đã một tuần rồi mà trái cà chua không biết mắc cở, đỏ mặt gì cả, chị càng đái thì càng chua càng xanh lè. Mà cũng thật lạ, chị thấy giây dưa leo trồng cạnh đó, tự nhiên trái nào cũng hóa ra tổ chảng, to lớn khác thường. (Trà Lũ)
--------------------------------------------------------------------------------
Cô giáo phụ trách một lớp nam sinh của một trường nọ hay thích mặc váy thật ngắn để đi dạy. Mỗi lần cô đứng trên bục cao để viết bảng, mậy cậu nam sinh ngồi ở những dãy bàn đầu thường hay nhìn lén cô giáo từ dưới lên trên.
Một hôm, bất thình lình, cô quay lại và hỏi một cậu ngồi ngay đầu bàn bên mặt:
- Tôi biết rằng em đang nhìn tôi, vậy em thấy gì, nói thật cho cô biết.
- Dạ thưa cô, em chỉ thấy đôi chân của cô, từ đôi giày đến đầu gối của cô.
- Cô phạt em nghỉ học 1 tuần.
Quay sang cậu ngồi đầu bàn phía trái, cô giáo hỏi:
- Còn em, em nhìn thấy gì?
- Dạ thưa cô, em nhìn thấy từ đầu gối của cô đến bắp đùi trắng nỏn của cô.
- Cô phạt em nghỉ học một tháng.
- Còn em này, quay sang cậu ngồi gần nhất, cô giáo hỏi.
Cậu bé ngập ngừng định nói gì đó, nhưng thay vì trả lời, cậu ta ôm cặp bước ra cửa, vừa đi vừa nói:
- Thưa cô, em về, năm sau em sẽ trở lại trường học tiếp...
--------------------------------------------------------------------------------
Một bà có 3 cô con gái có chồng. Một hôm, bà có ý định thử lòng ba chàng rể. Bà gọi chàng rể thứ nhất cùng bà đi dạo quanh bờ hồ. Thình lình bà cố tình té xuống hồ không quên nói với chàng rể là bà sẽ chết chìm vì bà không biết bơi. Không chút do dự, anh ta nhảy ngay xuống hồ và cứu bà mẹ vợ.
Sáng hôm sau, anh ta thấy trước lối vào nhà một chiếc xe mới, trên kính xe có mảnh giấy với hàng chữ: «Cám ơn con, mẹ vợ của con thương con».
Vài ngày sau, bà ta lập lại y như vậy với chàng rể thứ hai. Anh này cũng nhảy ngay xuống hồ và cứu bà mẹ vợ. Bà ta cũng tặng cho chàng rể thứ hai một chiếc xe mới với hàng chữ giống như lần trước.
Vài ngày sau nữa, bà lại làm như vậy với chàng rể thứ ba. Trong khi bà ta lặn hụp dưới nước, anh chàng rể thứ ba đứng bất động, nhìn bà mẹ vợ và nghĩ: «Đã đến lúc cho bà già này tiêu tùng». Sáng hôm sau, anh ta nhận được chiếc xe mới tinh với hàng chữ: «Cám ơn con. Nhạc phụ của con».
--------------------------------------------------------------------------------
Một thủy thủ nói với một cô gái giang hồ rằng anh ta bằng lòng theo cô gái về phòng của cô ta nhưng với một điều kiện là cô ta phải thực hiện hết hai điều mà ở thành phố Yokohama, những cô gái giang hồ thường làm cho anh ta...
- Yokohama hả? Lên đi, tôi không thua gì mấy bà Nhật đâu.
Một tiếng đồng hồ sau, cô ả giang hồ vừa mặc lại áo quần vừa nói:
- Ông không cho tôi biết việc thứ hai là việc gì?
- Ờ, việc gì đã hứa là phải làm nhé. Việc thứ hai mà ở thành phố Yokohama làm là ở đấy, họ cho... thiếu chịu...
--------------------------------------------------------------------------------
Trong một lớp học, thầy muốn khảo sát học trò xem có biết gì về ca dao, tục ngữ Việt Nam hay không, chẳng hạn như câu "Không thầy đố mày làm nên":
- Có trò nào biết câu ca dao tục ngữ Việt Nam mà trong câu đó có chữ "Thầy"?
Không một cánh tay nào giơ lên. Thầy gợi ý thêm:
- Trong câu đó có chữ "Thầy" và "Làm"?
Cả lớp im phăng phắt.
- Thế thầy gợi ý thêm nhé, có chữ "Thầy", chữ "Làm" và chữ "Mày"?
Không một ai trả lời.
- Thế thì có chữ "Thầy", chữ "Làm", chữ "Mày" và chữ "Đố"?
Phía cuối bàn, 1 cánh tay rụt rè giơ lên:
- Thưa thầy, đó là câu "Làm Thầy Mày Không Nên Đố"...