Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Chủ đề: 
CHUYỆN VUI CUỐI TUẦN
  PreviousNext
# 3820
  26 tháng 11, 2011 23:07  Nguyễn Quốc Bảo viết

CHUYỆN VUI CUỐI TUẦN:
 
 Trước ngày cưới
Có một đôi sắp cưới nhau tâm sự.
Cô gái nói:
- Anh iu, sau này cưới nhau rồi anh không được ăn hiếp em nha.

Chàng trai:
- Đương nhiên rùi cục cưng, làm sao anh có thể ăn hiếp em được.
- Anh cũng không được la em đó nha.
- Thương em không hết mà làm sao la được.
- Thật không anh?
- Đương nhiên rồi
- Anh hứa đi, có thật không?
- Thật mà.
- Thât không Anh?
- Thật mà, hỏi hoài tao táng một cái chết bi giờ
 !

 
Chuyện vui BS Đội: 
 
Hết thuốc chữa
Tại bệnh viện tâm thần, Bác Sĩ  nói với một bệnh nhân muốn xin về:
- Được thôi, nếu anh thật sự khỏi bệnh.
- Ồ! Em khỏi từ lâu rồi, thưa Bác Sĩ.
- Vậy khi ra viện, anh sẽ làm gì ?
- Em sẽ lấy ná thun bắn bể hết bóng đèn của bệnh viện.
 Bệnh nhân được nhốt lại. Một tháng sau, anh ta tiếp tục đòi về. Bác sĩ hỏi thì câu trả lời vẫn như cũ. Bệnh nhân lại được điều trị tiếp. Ba tháng sau, anh ta lại đòi về. Bác Sĩ  kiểm tra sự tỉnh táo của anh ta:
- Ra khỏi bệnh viện, anh làm gì?
- Dạ... em về nhà, thưa Bác Sĩ.
- À, khá lắm! Rồi sao nữa?
- Dạ, em tắm rửa thật sạch sẽ, hớt tóc, cạo râu đàng hoàng.
- Tốt! Sau đó?
- Dạ, em đi chơi phố, làm quen với một cô gái xinh đẹp. Em mời cô ấy đi ăn kem, nghe nhạc hoặc khiêu vũ...
- Tuyệt vời! Anh hết bệnh thật rồi đấy. Nhưng sau khi khiêu vũ?
- Dạ, em sẽ mời cô ấy về nhà, xin cô ấy cởi áo...
- Anh quá lắm nhé! Nhưng cần phải giữ sức khỏe đấy, anh chỉ vừa mới hồi phục thôi đó nghe!
- Bác Sĩ đừng lo. Em đề nghị cô ấy cởi áo, rồi xin cái sợi dây thun của nịt ngực cô ấy để làm ná và em sẽ (anh ta gào lên)... sẽ bắn bể hết bóng đèn của bệnh viện.
 
 Hoang đảo
 
Một ông béo phì, không có thì giờ thể dục, bèn đi bác sĩ khám xin thuốc giảm cân. Bác sĩ cho lọ thuốc màu hồng, dặn uống mỗi tối trước khi đi ngủ. Uống thuốc đều đặn mỗi đêm, cứ đi ngủ là ông lại mơ thấy lạc vô hoang đảo, trên đảo có bầy tiên nữ không mặc đồ, ông bèn rượt bắt, nhưng chẳng bao giờ bắt được. Cứ rượt bắt lòng vòng trên đảo như vậy suốt đêm đến sáng. Thức dậy hai chân mỏi nhừ, mồ hôi vã ra, thở hổn hển. Đêm nào cũng rượt bắt, cũng mỏi nhừ. Ba tháng sau sút cả chục ký.
Ông bạn thân nghe mách vậy cũng tới ông bác sĩ đó khám, xin thuốc để làm ốm bớt. Bác sĩ cho lọ thuốc màu xám, dặn uống mỗi tối. Uống thuốc đều đặn, đêm nào ông này lại cũng mơ thấy lạc vô hoang đảo, trên đảo có đám thổ dân ãn thịt nguời. Bị thổ dân rượt, ông chạy trối chết, suýt bị tóm trúng mấy lần, nhưng rồi lại thoát. Cứ chạy trốn quýnh quáng lòng vòng trên đảo suốt đêm đến sáng. Thức dậy hai chân mỏi nhừ, mồ hôi vã ra, thở hổn hển. Đêm nào cũng chạy trốn, cũng mỏi nhừ. Ba tháng sau sút cả chục ký. Nhưng ông này bực lắm, đi bác sĩ khiếu nại.
- Tại sao bạn tui cũng khám chỗ bác sĩ thì lại có giấc mơ đẹp, còn giấc mơ của tui hãi quá. Chưa kể thỉnh thoảng còn suýt bị thổ dân tóm được nữa chứ, có bực không nào! 
Bác sĩ thủng thỉnh đưa giấy tờ ra giải thích :
- Bạn anh khám trả tiền mặt, còn anh thì dùng bảo hiểm Y Tế, so bì gì được !....Hihihihi...