# 3668
05 tháng 10, 2011 23:33 Vũ Văn Chính viết
Bệnh Vô Cảm
Tên bệnh : đồng nghĩa với các loại bệnh như : Mackeno ( có nghĩa là Mặc Kệ Nó ) , thờ ơ,lơ láo,hay Mắt Thấy Tai Nghe Miệng Im Lặng…v..v..
Chẩn đoán bệnh : Ở nước ngoài đây là căn bệnh thường gặp ,nhưng họ chỉ vô cảm với một số trường hợp nào đó,thí dụ như thấy thằng bạn đang dấm dúi con bồ nhí nào đó của nó thì thôi..mặc kệ nó đi ,để cho nó còn làm ăn nữa chứ. Hoặc có một ông đứng ra kêu gọi mấy thằng nam có đi họp mặt với mấy em nữ trường Nguyễn Bá Tòng không thì bảo,vậy mà có thằng OK hăng hái đăng kí ngay tắp lự,có thằng lắc đầu lia lịa ra cái điều tao không chơi với..con gái… Nhưng đó cũng chỉ là những trường hợp vô cảm dễ thương thôi,còn đối với bạn bè thì lại khác,hình như mấy ông lo làm ăn và thiếu thốn tình bạn hay sao ấy,mà thấy mấy ông cũng có vẻ tiếp đón bạn bè ở nơi xa đến thật là chu đáo và có ..hiếu với bạn. Nói cho đúng ra,với đời sống thoải mái ở nước ngoài nên mấy ông đâm ra ..chuộng và có hiếu với bạn bè chăng ? nhưng nói chung là mấy ông tuy vô cảm chuyện này nhưng lại rất tốt ở chuyện khác.
Còn ở VN ( nơi chỉ toàn là lắm chuyện nhất ) ,từ cái thời khốn khó khi xưa còn trẻ ,để đối phó với tình huống khắc nghiệt của cuộc sống,đôi khi cũng phải muối mặt mà thượng đội hạ đạp đẻ mà ngoi lên,phải còng lưng xin xỏ để mà có chỗ đứng,hậu quả là ai cũng có cái lưng hơi còng còng thì cái bệnh vô cảm có một chỗ đứng thật vững chắc kinh niên trong lòng một số người. Bởi vì ai cũng nghĩ :tao đây còn muốn nghèo luôn huống chi là mày,đi chỗ khác chơi nghe cưng.
Ác nỗi là căn bệnh này nhiều khi còn biến tướng ra các loại bệnh như : Thích thì chiều,không thích thì đi cha mày ra chỗ khác mà chơi, khoái chơi nổi,chơi lấy tiếng ta đây là người đầy huyết à quên tâm huyết,muốn mấy thằng khác khen ngợi là ta tốt và ngoan chứ không HỖN LƯỜI như mấy thằng khác,dù chỉ làm sôi nổi một lần thôi rồi sao đó thì chợt biến.
Đại khái là ta có của ăn của để nên đâm ra tự dưng khoái bạn bè ,nhất là những thằng bạn ở phương xa với cái dáng bệ vệ hay VIP càng tốt,miễn là việt kiều là được còn việt gian thì cút cha mày đi. Chúng nó về thì phải mau lo đem xe đến đón tiếp nồng hậu ,sau đó vì sợ chúng buồn nên tổ chức cho vợ chồng nó đi chơi du lịch sinh thái,kèm theo mấy thằng bạn tâm đầu ý hợp chuyên gia ăn theo đi cùng,hay rủ chúng đi nhậu xong rồi đi hát Karaoke “ lành mạnh “ để chúng mòn bớt đi cái tính rụt rè và đạo đức giả , đây là biện pháp giảm stress cực kì hiệu nghiệm …làm vậy để cho chúng biết là mình hiếu khách và thể hiện Tình Bạn rất tốt , ai nấy ra về đều khen nức nở rằng ta là Num-bờ-ten. Mà đâu biết rằng ,chỉ được đến thế là cùng vì khi xưa học chung với nhau một lớp mà đâu phải ai cũng là bạn với mình đâu,cùng lắm cũng chỉ chơi với 2,3 thằng gọi là thân mà thôi,nếu nói rằng tất cả đều là coi là bạn thì chỉ là câu nói hình thức bên ngoài mà thôi,nói cho vui thôi bởi vì khi xưa lòng mình còn đầy trong trắng và “ trinh tiết” thì đâu có chơi được hết cả lớp,huống hồ chi sau bao nhiêu năm “ tả tơi” vì cuộc sống,mọi suy nghĩ đều đã khác ,tốt xấu chơi chung với nhau hàng ngày thì thấy nó cười cười với mình vậy chứ nó lơ mình hồi nào không hay.