Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Chủ đề: 
HỌC TIẾNG NGHỆ AN CÒN KHÓ HƠN HOC NGOẠI NGỮ.....
  PreviousNext
# 5445
  06 tháng 01, 2013 22:58  Nguyễn Quốc Bảo viết

Đây là môt câu chuyên vui, nhằm nhận xét và học hỏi của những người dân bản xứ khi ở cùng với người Nghệ An.

Đó là nhận xét của đứa bạn cùng phòng khi đã cất công “theo học” tiếng Nghệ An 3 tháng mà “chưa tốt nghiệp được bằng A”, nó bảo “nhiều từ mới quá học không nổi”!!! Tuy mình là dân Hà Tịnh nhưng không hiểu sao ngoài ni vẫn cứ gọi là “dân Nghệ An”, nói “tiếng Nghệ An”, có lẽ là do thói quen, nhưng đó không phải là điều quan trọng, chỉ biết rằng “tiếng Nghệ An khó hơn Ngoại ngữ”, và mỗi khi có “chuyện bí mật” cần tâm sự thì khỏi phải nói nhỏ thì thầm, cứ nói thật to bằng…tiếng Nghệ An là dân miền Bắc nghe “cứ như là chim hót”, hê hê !

Còn nhớ hôm đi tàu ra Hà Nội nhập học, sáng ra thấy hình ảnh phố xá tưởng đâu đến Hà Nội, mình đã hỏi chị phục vụ tàu một câu khá rõ ràng:
- Ga ni ga chi O?

Ấy thế mà chị ta chẳng hiểu chi hết, còn hỏi lại:
- Xin lỗi, anh nói tiếng Việt dùm, tiếng Hàn tôi không hiểu ^^

Rồi đến hôm nhập học, tên lớp trưởng hỏi số điện thoại, mình đã đọc dõng dạc:
- Bẩn bẩn xấu xấu không ai tán.

Thế mà hắn cũng nỏ hiểu, bắt chép lại vào giấy. Kế tiếp là tên bạn của mình (dân Can Lộc):
- Tám chín bửa tắm hai ba bửa.
Hắn lại kêu ầm lên:
- Éo, bẩn ghê người!
Và cuối cùng là thằng Hòa (cũng là dân Can Lộc):
- Ba bốn năm tắm hai ba bửa.
Tên lớp trưởng ngất lun !!.

Mấy hôm trước mình vừa dắt xe ra khỏi Ký túc đã bị một con bé ở đâu phi đến đâm phải, mình quay lại:
- Răng cô đâm đít tui?

Thế mà cô nàng đỏ bừng mặt cự cãi: “anh nói bậy, làm gì có”.

Lại nữa, hôm cắm trại kỷ niệm thành lập trường, đến giờ ăn, mình phải “tập giọng Bắc” để nhờ cô bạn cùng lớp:
- Bản ơn lấy cho mình cái đỏi!
Nó trố mắt ngạc nhiên…
Rồi lúc ăn lẩu, mình kêu lên:
- Ga chi mà toàn cẳng, nỏ có cấy trắp vả mô!
Lần này cả lớp tròn mắt lun, chỉ thấy mấy thằng bạn Hà Tịnh nhà choa cười nghiêng ngả…

Lại tiếp tục kể chuyện thằng bạn thân “theo học tiếng Nghệ An”, mình đã dạy nó thật kỹ là “gấu” gọi bằng “gụ”, “trâu” là “tru”, "trầu" gọi là "trù", “con dâu” là “du”. Nó cứ đinh ninh rằng dân Nghệ An “âu” là biến thành “u” hết, mới sáng sớm đã kêu ầm lên: “cho tao mượn cái chụrửa mặt nhé”, chết thật! Rồi khi mình nói sắp về quê, nó lại hỏi “mày đi àh”, chết nỗi, nó muốn hỏi “mày đi tầuàh” đây mà!!! Cũng không hiểu nó cóp nhặt ở đâu mà lúc mình khoác ba lô ra cửa Ký túc, nó còn gọi với theo:
- Nhớ mang cho tao bánh chắp vả, quả chốốc chu và nem khu mấn nhé!

Ngất…

Thế đấy, tiếng Nghệ An đúng là khó hơn Ngoại ngữ thật, nhưng có một sự thật là không chỉ “mô-tê-răng-rứa” mà có đôi “từ mới” của dân Hà Tịnh đến cả dân Nghệ An chưa chắc hiểu nổi, bạn thử “phiên dịch” xem nhé:

Chà răng; chà rứa; chà rạ; ị hẹ; trắp vả; cươi; khu đị;…

Chắc phải nói “tiếng Hà Tịnh khó hơn Ngoại ngữ” mới đúng, hê hê…

__._,_.___