Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Đề mục: Văn thơ
Chủ đề: 
Chương IV- Áo Trắng Sân Trường ( 3 ) -Lớp 8-3 ( 6 )
  PreviousNext
# 4029
  04 tháng 02, 2012 17:06  Vũ Văn Chính viết


                    Cái xóm nhà lá cuối dãy C này luôn luôn được thầy đặt dưới tầm ngắm quan sát thường xuyên,và chiếu cố rất tận tình giống như loại săn sóc đặc biệt vậy.Cứ tuần trước chép bài Đại Số hay Hình Học là tuần sau phải lo gạo bài kỹ ,bài tập cũng phải làm cho xong cho đủ,bất chợt số xui mà bị thầy kêu lên bảng bất thình lình mà bài không thuộc ,bài tập cũng không xong là cứ xòe hai tay ăn chục cây thước kèm theo hai con dê rô là đủ bộ.

                     Lúc trả bài còn ghê gớm hơn nữa cả lớp im lặng đến con ruồi bay nhởn nhơ đi dạo mà cũng nghe rõ mồn một,thầy có lối trả bài dây chuyền giống y như hát liên khúc vậy.Cứ theo cái ngón tay đầy ngẫu hứng của thầy chỉ bắt đầu từ đâu là cứ thế lần lượt đứng lên trả bài,hết bàn này thì xuống bàn kia để khỏi ai khiếu nại vì sao thầy lại không gọi mình,cứ tới phiên là tự động nghiêm chỉnh đọc lưu loát ro ro đừng lừng khừng đọc ấm a ấm ớ là không xong rồi,nếu vấp váp không thuộc thì chịu khó đứng đấy lẩm nhẩm cố nhớ bài đã quên,một chút xíu nữa thầy sẽ cho vòng trở lại mà không thuộc nữa thì,sẽ có bạn hiền là cái cây thước to đùng đang nằm kia chờ đợi và sẽ hỏi thăm tận tình ngay.

                        Và còn một điều đặc biệt ở nơi thầy là ít khi đọc bài cho học sinh viết mà đích thân thầy viết bài lên bảng,căn chừa lề để cho bọn tôi còn nêu gương theo nữa chứ xong xuôi rồi thầy mới bắt đầu bài giảng.Phải nói tuy thầy khó và kĩ lưỡng nhưng nhờ vậy mà bọn tôi mới chịu khó học ,và tập thêm cái tính kĩ càng đâu ra đó mà không ẩu tả trong cuộc sống sau này.Giống y cái tính của mấy ông thầy dạy toán.

                         Cuối cùng là cái môn Pháp Văn do frère Agilbert Cách dạy và cũng là frère phụ trách lớp 8-3 này,năm nay tụi tôi học cuốn Cours des Langues 2 phần 1.Frère ít có đánh ai nhưng frère  rất là khó chịu vô cùng mặt mày lúc nào cũng nhăn nhó ,có bao giờ thấy frère cười lên một phát cho yêu đời đâu, mà miệng cứ lẩm bẩm cằn nhằn cái đám học trò đang ngồi uể oải dưới kia ,tụi nó ngu gì đâu không mình giảng bài rành rọt vậy mà tụi nó cũng không thèm hiểu ,giảng rát cả cổ họng chứ chơi đâu,bảo sao mà mình không gắt gỏng và mắc bệnh khó chịu kinh niên cơ chứ,đã vậy bọn nó còn hỗn láo gọi mình là Lucky Luke nữa chứ ,rồi còn ví là cây bút chì Gilbert hai số 00 ,thật là hết chịu nổi rồi.
                                                        
                                                   Frère Agilbert Cách

                         Chưa hết tụi nó còn xì xào nói nhỏ với nhau nghe thôi là:

  - Sáng sớm ai đi bán mà gặp ông Frerè này thì chỉ có nước bưng tô dẹp tiệm về cho rồi.

                          Không biết có phải vì các lí do trên không mà cứ cái giờ Pháp Văn là cả lớp ồn ào kinh khủng ,nhất là hai giờ Pháp vào ngày thứ 7 vì ngày này chỉ học có hai giờ là ra về nên thường nghịch ngợm và phá phách,lúc này tự nhiên cái món me cam thảo được tụi nó chiếu cố tận tình đem vào lớp xơi,ăn xong tụi nó còn gom hột me lại để làm đạn bắn tứ tung trong lớp,cây súng là cái thước dẹt vừa mềm vừa dẻo quen thuộc kia chứ đâu.
                      Cứ bên dãy C tụi nó pháo kích sang tuốt bên dãy A,còn cái thằng Hồng Phước nó ngồi giữa dãy B thì nó chơi luôn một lúc cả hai dãy mới ghê chớ,có lúc tụi nó còn pháo lầm lên trên bảng suýt trúng ngay frère Agilbert nữa chứ,mà nãy giờ frère đang cau có và đau khổ vì không tài nào dẹp loạn trong lớp được,giống như Lucky Luke đang đương đầu với tứ quái Dalton : Hải ,Hùng ,Phát ,Đạt ,lại thêm thằng nhóc Billy The Kid Hồng Phước nữa thì frère chịu gì nổi.

                      Đã đến lúc phải cử một thằng trật tự trong lớp đứng trên bảng ghi tên thằng nào quậy lên trên bảng,mà trông coi trật tự lớp này là thằng Trần Văn Châu chứ còn ai vào đấy , ai bị ghi tên trên bảng là phải bị ở lại chép phạt đến 12 giờ trưa cho biết mặt .Vậy mà cái thằng trật tự nó có dám ghi tên ai đâu vì nó sợ thằng Duy Hải ghê lắm,đứng trên đây nhìn xuống thấy thằng Duy Hải đưa nắm đấm ra là nó đã hết hồn rồi,nên lớp thì vẫn không bớt ồn mà nhìn lên bảng ,vẫn chưa thấy cái tên nào nằm chình ình trên đó mới là buồn làm sao.