Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Chủ đề: 
Làm sao có tiền thật nhiều?
  PreviousNext
# 3634
  07 tháng 09, 2011 12:36  Trần Quốc Thắng viết

Làm con người khi nghe đến câu hỏi này, có lẽ ai cũng có liền câu trả lời "đâu phải dể'; thật vậy, có một lần tôi đến một ngôi chùa củ vào một buổi trưa, có lẽ khách thập phương đã giải tán sau bửa cúng cơm cho thân nhân; thông thường vào giờ Ngọ (12:00 giờ trưa) và với giờ này thì chỉ còn lát đát một vài cụ già còn lại đang làm công qủa. Tôi rất thích đến chùa vào giờ này, thông thường tôi hay gặp những người tôi muốn gặp để học hỏi vài chuyện trong cuộc đời mà tôi không nghỉ ra, hoặc là thầy trụ trì hoặc là các học giã uyên thâm và những nhà thực sự trí thức và có tầm hiểu biết rất sâu rộng và lẽ dĩ nhiên, họ rất bình thường và thể hiện sự bình dị khi đến đây vào giờ phút này, chắc chắn không phải là vì lợi mà cũng chẳng phải vì danh.

Chiều hôm đó, không biết vì lẽ gì, cơ duyên tôi chỉ gặp có hai người và không ai khác, tôi cũng rất ngạc nhiên tại sao chiều hôm nay lại vắng vẻ như thế này. Người thứ nhất mà tôi gặp là một người đàn ông rất giàu có tại OC này mà thông thường tôi ít gặp ông ta và tôi biết chắc là ông ta giàu có qua nghững sở hữu chủ mà ông ta hiện đang nắm trong tay; nói tóm lại, là một người giàu thật sự bằng miếng chứ không phải bằng tiếng. Tôi biết ông ta cũng khá lâu, tuy không tiếp xúc nhiều nhưng mổi lần hỏi han sức khoẻ cho nhau, ông ta luôn luôn và  mến tôi như một đứa em nhỏ trong gia đình. Hôm đó, bất chợt ông ta nói với tôi một chuyện, một chuyện có lẽ là một bài học mà không dể gì tôi nghe được ở một người thứ hai trên đời này ngoài ông ta. Số là, khi gặp tôi, ông ta ngẫm nghỉ gì đó, nhìn tôi thật lâu và mở đầu câu chuyện :" Thắng biết không, muốn có tiền nhiều và giàu có chỉ cần đứng trước mặt Bụt (đức Phật theo tiếng Bắc), Thắng thành khẩn xin gì thì Bụt cho cái nấy" tôi giật mình hoang mang vì tôi tin đạo Phật không phải vì mê tín dị đoan và câu nói này của ông ta không khác gì sự hoang tưỡng và không thấy gì có thể xãy ra được một cách dể dàng như ý ông ta nói; tôi mới hỏi lại :" anh D... nói như vậy có nghĩa là gì và em muốn được hiểu thêm" ông ta trả lời :" những gì mà anh có được là do anh xin với Bụt đó" ông ta cũng không nói gì thêm và vì lịch sự nên tôi cũng không hỏi thêm câu nào; cuối cùng hai anh em cùng uống với nhau một chung nước trà và câu chuyện cũng chấm dứt.

Người thứ hai mà tôi gặp chiều hôm đó là một chú tiểu, một người thầy tu mà ít ai biết đến, chú tiểu này sống rất đơn giản ở trong chùa, công việc duy nhất ngoài việc tụng kinh hằng ngày thì vào khoảng năm giờ chiều mổi ngày thì chú tiểu ra sau sân chùa để cúng cơm; có nghĩa là cúng cho những cô hồn mà không có thân nhân về đây ăn cơm buổi chiều; theo tôi, việc làm này là việc làm phúc đức tuy trừu tượng nhưng cũng chưa có ai chứng minh được trên thế gian này có cô hồn hay không? vị chú tiểu này người nhỏ thó chắc có lẽ chỉ ăn chay đạm bạc, nhưng tôi không chắc đâu. Sau thời kinh cúng cơm cho cô hồn, đang lúc thầy chuẫn bị dọn dẹp thì tôi đến hỏi thăm sức khoẻ của thầy như bình thường, chú tiểu này nhìn tôi không trả lời liền, nhưng mĩm cười và nói với tôi ;" Thắng biết không, khi một con người trước khi nhắm mắt lìa trần, ở những giây phút cuối cùng, con người ta rất sợ hãi, vì tâm lý chung, mình không biết sẻ đến một ngưỡng cửa nào mà bên sau tấm cửa đó cũng chưa ai cho mình biết kinh nghiệm thực sự là cái gì. Lúc đó con người rất ư là hoang mang, tất cả những lổi lầm trong cuộc sống đời người đều được tuần tự trở lại; những cái ác mà mìnnh đã làm đều đến trong tiềm thức với mình thật nhanh và không gi có thể cản được" chú tiểu này nói thêm:" thầy dặn Thắng là những lúc đó, sẻ có rất nhiều tiếng kêu từ khắp nơi tuỳ theo cái ác mình đã làm ít hay nhiều trong lúc sống dù hữu tình hay vô tình. Anh cố đừng nghe gì hết, hãy cố niệm Phật, cho đến khi nào anh nghe được tiếng kinh kệ của một đoàn người đang đi qua, anh nhớ nhập theo đoàn người này, như vậy là anh sẻ được giải thoát khỏi những luân hồi, nghiệp chướng mà đời người phải tiếp tục và lẫn quẫn trong mê muội từ kiếp này sang kiếp khác"

Nói đến đây, tôi vẫn chưa có câu trả lới là "làm sao có tiền thật nhiều" phải không? câu trả lời của tôi là "tôi không biết" và bạn sẻ là người tìm hiểu trong câu chuyện mà tôi đả kể trên.

 

Ghi chú: Hai người mà tôi đàm thoại ở trên là hai người thật và câu chuyên ở trên cũng là câu chuyện thật, chỉ có lời văn được uống nắn cho xuôi tai mà thôi.