# 3623
03 tháng 09, 2011 08:51 Vũ Văn Chính viết
Nhưng ngay trong ngày đi đến trường thì có một tai nạn đến với tôi,lúc hai anh em chở nhau bằng chiếc Honda PC đến trường,lúc đi ngang qua ngã 6 Dân Chủ thì một chiếc xe khác từ đường Trần Quốc Toản(nay là đường 3-2) quẹo cua qua quẹt vào chiếc PC,thế là hai anh em té chổng vó xuống đường,cái đầu gối của tôi đập mạnh xuống đường sưng to lên và tươm máu ,làm rách cái quần mới may nơi đầu gối.Chân tôi bị bong gân rồi.
Cũng may là có ông bác làm bác sĩ trong Tổng Y Viện Cộng Hòa chích thuốc và theo dõi hàng ngày,tôi phải lết cái chân què đi học mà cực nhất là đi lên đi xuống từ lầu 3 ,cũng phải mất một tháng gần đến Tết Nguyên Đán thì chân tôi mới lành . Hú vía ! cũng còn được ăn một cái Tết.
Trước khi tất cả học sinh được nghỉ ăn Tết Canh Tuất 70,trường có tổ chức buổi lễ chúc tết các frère và thầy cô .Trên khán đài của dãy lầu chính giữa ,một bàn thờ Tổ Quốc nghi ngút nhang khói có bánh chưng,bánh dày,cặp dưa hấu tất cả tượng trưng cho Trời và Đất,từng hồi chiêng trống nổi lên từng hồi .Các anh đàn anh lớp 12 áo dài khăn đống trịnh trọng đọc lời Chúc Tết, gởi đến các frère và thầy cô đang ngồi nghe trên cái bục khán đài ở dưới đất,buổi lễ thật trang trọng và sau đó chúng tôi được nghỉ ăn tết cả tuần.
Thấm thoát rồi cũng đến hè,những ngày cuối bọn chúng tôi ngồi trong lớp đứa thì mang kỉ yếu đi xin chữ kí của thầy cô và bạn bè,đứa thì rủ nhau chơi đánh cờ careaux cho đỡ buồn,hay ngồi mơ màng đến bãi biển Vũng Tàu trong những ngày hè,có thằng ngồi tư lự bâng quơ khi nghĩ đến sang năm không biết có còn ngồi học chung hay là lại tản mát mỗi thằng một nơi,và không chừng có thằng phải ra khỏi trường nữa.Phải đợi đến ngày khai giảng khi đi tìm danh sách lớp mới thì lúc đó mới biết vui hay là buồn.
Vậy là mùa hè 70 lại về,sân trường lại vắng bóng tiếng cười nô đùa náo nhiệt của cái lũ học trò ngày nào .Buồn nhất là những đứa vì hoàn cảnh gia đình hay vì kinh tế khó khăn ,mà đành phải rời trường cho dù đã ngồi học với nhau 2,3 nơi ngôi trường này.