Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Đề mục: Không phân loại
Chủ đề: 
TABERD : HỘI CÁI TÓC ( 1 )
  PreviousNext
# 2678
  07 tháng 01, 2011 21:34  Vũ Văn Chính viết
Locked Chủ đề đã đóng

Taberd : Hội Cái Tóc ( 1 )

Tên Bệnh : Tên Tây là Le Cheveux,phiên âm là Lơ Sơ Vơ,phiên dịch là Hội Cái Tóc.

Chẩn đoán bệnh Lí :

Do đọc cái tên bệnh thôi cũng đủ thấy lắt léo và khéo léo ẩn thoắt tinh vi rồi.Vì thế đây là căn bệnh khá là nhạy cảm,thường phát bệnh trong nội bộ gia đình và có tính chất thâm cung bí sử.Nếu không nói ra thì không ai biết,nhưng nếu nói ra thì dính tùm lum,từ ông Vua ngày xưa hay cha Tổng Thống ngày nay chạy xuống tận ông phó thường dân Nam Bộ.Người càng làm lớn,những doanh nhân thành đạt trên thương trường ,càng có chức có quyền có thể hét ra lửa ngoài chiến trường,nhưng về nhà thì trầm ngâm như một triết gia,có khi hay ưu tư và bông chốc trở thành người mềm yếu,ăn nói nhỏ nhẹ và nhã nhặn đến không ngờ.

Bệnh biểu hiện rõ nét nhất là cử chỉ bên ngoài của người bệnh,có ông thường hay có tật giật mình kể cả trong khi ngủ.Có thể chia ra mấy cấp độ báo bão:

@.Cấp 1,2 : Trời quang đãng,tầm nhìn trên 10km,biển động nhẹ,sức gió giật 20km/giờ.Nếu rơi vào những trường hợp bị phát hiện lập quỹ đen bất hợp pháp,ém bớt và không khai báo tiền thưởng,tiền tư túi lậu kiếm được..

@.Cấp 5,6 : Trời dịu nhẹ không nắng,tầm nhìn trên 6km,biển động hơi mạnh,sức gió giật trên 50km/giờ.Đó là gặp tình huống hay đi chơi đêm,về trễ,ra khỏi nhà là ăn mặc “Chic”,lại còn chơi nước hoa thơm lừng ,đi cách xa 1km vẫn còn ngửi thấy mùi.Ra đường mắt trước mắt sau một cách đáng nghi ngờ,nói chung đối tượng nằm trong vùng tình nghi của vợ.

@. Cấp 8,9 : Trời âm u dần đầy mây xám,tầm nhìn giảm xuống còn 3km,biển động mạnh dần cộng với sức gió giật mạnh 150km/phút,được báo động tình huống khẩn cấp cần đối phó,khi người thân hay mụ vợ bắt gặp đang tay trong tay dung dăng dung dẻ với bồ nhí,phát hiện tang chứng vật chứng như thư từ của em gái hậu phương,vết son trên cổ áo,gọi tên người yêu trong lúc sỉn và đang ngủ.

@.Cấp 15 : Giông tố kèm sấm sét nổ ra liên tục như đến ngày tận thế,mặt mũi tối sầm không còn phân biệt chung quanh,biển động dữ dội kèm sóng thần nguy hiểm,vùng tâm bão trở thành bình địa phá hủy hết đồ đạc trong nhà,chỉ còn có nước “chẩu”và di tản chiến thuật gấp là tốt nhất,vì vợ đã phát hiện ra thêm một cái tổ ấm be bé của đôi uyên ương,khủng khiếp hơn nữa là lòi ra thêm thằng cu con hĩm,đến nước này thì thua trắng luôn vì có gạo đã thành cơm, mà nay thì cơm lại có thêm phở thịt bê non nữa.

Nguyên nhân :

Đây là một căn bệnh phổ biến và hay lây,nó xuất hiện từ rất lâu rồi.Từ cái thời ông Adam vì sợ bà Eva hờn dỗi vì không được ăn trái táo cấm,nên ông xé rào hái trộm cho bà và cuối cùng cả hai ông bà bị đuổi ra khỏi Vườn Địa Đàng,để con cháu Adam phải khổ muôn đời về sau,đó là cái gương còn sờ sờ ra đó.

Và cũng biết đâu cũng vì cái nguyên nhân nào đó mà Đức Phật phải từ bỏ cung điện,ngai vàng giàu sang cùng với những nô tì Isaura tuyệt trần,mà đi kiếm gốc bồ đề để tìm ra ánh sáng cứu nhân độ thế đó.

Do đó cái triệu chứng SƠ VƠ này nó có từ những ngày đầu quen em rồi thì phải,hồi ấy mấy em thấy mấy anh “xương em nhắm cơ” nên hay làm nũng giận hờn vu vơ,mấy anh thì sợ mất em và sợ cô đơn nên cứ “tình thương mến thương”mà năn nỉ ỉ ôi,xin nghe tiếng em cười coi nào.Có cha lại sung sướng rống lên :” Tình yêu đã trở lại,đôi mắt đêm ngày thôi hết đọa đầy..”.Rồi tới khi lấy nhau rồi,quen cái tật nhõng nhẽo khi xưa,mỗi lần giận hờn là em xách va li ,tay dẫn con về với mẹ vài ngày,bỏ mấy anh lại lạnh lẽo đêm ngủ không yên giấc,lại phải xách xe qua xin lỗi bà mẹ vợ ,cho con được đón em nó về nhà.Ôi ! khổ cho thân trai vô vàn.

Người ta thường nói :” Đằng sau sự thành công của các ông,thường thấp thoáng có bóng dáng đàn bà”,còn tôi thì nghĩ : “Đằng sau lưng các ông đau khổ,thường có bóng dáng của các bà vợ ..dữ dằn”.Mấy thằng bạn quỉ sứ của tôi như Sơn Su Mô ,Sơn Tây Beau ,Đức Chến,có lần tôi hỏi tụi nó :

- Bu và Con Cọp ,tụi bây sợ con gì nhất.

Tụi nó đồng thanh trả lời mà không cần suy nghĩ :” Con..Bu”.

Thế đấy,con cọp chỉ mới hàng thứ 2 thôi.Đọc tới đây tụi nó sẽ cười lên ha hả và hát : Cười lên đi em ơi….Hay như cái thằng “nhà dzăng đang lên và sắp xuống “ nọ ở VN,nó ngứa mồm hay than thở :

- Nuôi con gì cũng chết ráo,chỉ có con..vợ là sống nhăn ,sống mãi luôn.

Bản chất các bu nhà lúc còn là người yêu lí tưởng thì bu nào cũng đoan trang,hiền hòa và e lệ.Gọi đến bu thì bu vâng dạ thấy mà thương,giọng bu trở nên êm êm và nũng nịu đáng yêu làm sao, các bu cứ luôn miệng : “ Cục ràng (vàng) ơi cục ràng (vàng) của em”,”chục chưng (cục cưng)ơi lại đây “xương”một tí nào...Thường đi chơi thì đàn ông bao giờ cũng là thằng móc ví trả tiền,nhưng đôi khi kẹt đạn bất tử thì đã có em đây đỡ dùm.Bu nào cũng hát “ Em Muốn Sống Bên Anh Trọn Đời “làm các ông cảm thấy hãnh diện,hạnh phúc giăng đầy chỉ muốn đưa em về dinh ngay tắp lự,không cần phải đắn đo suy nghĩ.

Rồi cuộc đời cứ thế trôi qua,cái thuở ban đầu lưu luyến ấy phai dần,các bà tối ngày trong bếp lo cho chồng con,quên cả cái nhan sắc ngày nào nay đã hơi xuống cấp,nhìn sang “thằng”chồng thì thấy “nó”lúc nào cũng phây phây ra,mặt mũi hớn hở mỗi khi ra đường, kèm theo cái đỏm dáng ăn mặc bên ngoài nhìn nó “ngựa “quá bảo sao nó trẻ mãi không già sao được.Rồi đến cái ngày bản chất “Ngựa Hoang” trong người mấy ông nó nổi lên,ra đường thì lăng nhăng lít nhít cả lên,mấy cha Galant cực kì,cười nói luôn miệng kèm theo tiếng huýt sáo mỗi khi về nhà,có cha vào phòng Toi let vừa tắm vừa hát vu vơ mấy bài tình ca nữa:

“ ..Này em ơi ! có phải lúc ta yêu ta vụng về,bỡ ngỡ trong tình yêu.
Này em ơi ! em đẹp quá đi thôi,áo lụa là trắng xóa trong lòng tôi..”.

Đi thì thôi,về đến nhà là tự nhiên đổi sắc mặt y như con tắc kè ,hạch sách vợ con đủ điểu,có cha xấu nết đói ,hỏi nấu cơm chưa thì nghe bu nó nói chưa vì bận quá,thế là ông tức mình co chân đá tung con chó đang nằm say sưa giấc mộng ở góc nhà,tội nghiệp con chó bị ăn đòn oan.Cơm xong là mấy cha ngồi ung dung ghếch hai chân lên bàn,say sưa theo dõi trận banh giữa hai thằng Man,một thằng Man U ,còn thằng kia là Man C của giải ngoại hạng Anh.Để mặc bu nó vừa rửa chén ,vừa giặt đồ trong cái máy giặt,xong là lau nhà rồi phơi quần áo,đem đống đồ ra ủi..Tay làm mà miệng cứ lẩm bẩm: “Cha này đúng là đẻ bọc điều”.

Tức nước thì phải vỡ bờ thôi,con giun xéo mãi nó cũng oằn oại,cái chuyện từ con mèo ngoan trở thành con Sư Tử,Con Hổ,Con Gấu mẹ vĩ đại ,có khi còn là con Khủng Long nữa mới ghê chứ…không là còn trong chuyện thần thoại nữa.Cái tính giận dữ của các bu từ nhẹ như áp thấp nhiệt đới , nó trở thành một cơn bão kinh khủng,tùy theo hoàn cảnh và thời tiết mỗi nhà.Bệnh thể hiện mạnh nhất là ..cái loa của các bu,nó có thể phát liên tục từ ngày này sang tháng nọ mà không mệt mỏi(ai không tin thì tìm cái chuyện Chửi Vì Mất Con Gà sẽ rõ),với cường độ có khi lên đến 300 Décibel và có thể tắt tiếng luôn.Phải qua mấy câu chuyện sau đây thì mới luôn luôn thấu hiểu cái loa của bu nó:

@.Đôi khi vì bị cưỡng ép mỗi ngày ,lâu ngày thành ra quen tai.Cứ mỗi lần cái loa đi chơi hay đi shopping ,đi chừng mấy bữa thôi cũng được.Có cha lúc đầu hí hửng và sung sướng vì cái không khí êm ả trên quê nhà,nhưng chỉ chừng ít lâu lại thấy buồn, khi không được nghe tiếng hét của bu nó và đâm ra thấy nhớ nhung tệ.Cũng có cha nghe miết chịu không nổi đành dứt ruột ..ri đa cho nó nhẹ người.

@. Hồi ấy đi làm ở xa,lâu lâu mới về Sài Gòn thăm nhà vài ngày.Anh em làm chung có nhiều thằng tinh nghịch lắm,biết mình có người vợ dữ lại hay ghen nên chúng hay ghẹo ,chúng nó lấy ở đâu ra tấm hình của một em gái nào đó,rồi lật ra sau lưng ghi vài chữ đại khái như : “Xương anh nhắm,cho em hun anh trăm lần nghe”,”em gái mến mộ người anh trai Sài Gòn tên…”..Rồi chúng lén nhét vô mấy cuốn sách để trong cái ba lô.

Thường mấy bu thấy mấy ông đi làm xa về ,mấy bu hay giở tung cái ba lô ra và săm soi khắp mọi nơi,gọi là để em sắp xếp lại ngăn nắp cho mình nha.Rồi bất chợt thấy cái tấm hình” chết tiệt của con đĩ nào đây”,thế là mấy ngày về thăm nhà là cả mấy ngày lãnh đủ,phải nghe những lời chì chiết của mấy bu nó ra rả tối ngày,phải thề thốt lia lịa mà có khi thề độc nữa thì mấy bu mới thôi réo gọi. Amen luôn.

@. Tôi có mấy thằng bạn lâu lâu ở nước ngoài về chơi,quí bạn bè nên tụi nó thường rủ cả nhóm đi chơi,cứ cách bữa là nó réo gọi.Mà mấy thằng này nó khỏe thật,có khi nó đi từ sáng tới chiều,về nhà tắm rửa xong là đi tiếp cho đến 2,3 giờ sáng mới về.Lúc đầu mấy bu còn vui vẻ cấp phép cho đi chơi mỗi khi thấy nó đến rủ,sau thấy cứ cách ngày là tôi đi tới 2,3 giờ sáng.Thế là cái sắc mặt của bu nó đổi màu từ từ rồi ra lệnh cúp phép,thiết quân luật 100% trên toàn vùng lãnh thổ.Thế là tôi mất mấy thằng bạn từ đấy.

@. Có một cha ở VN kể rằng : Nhà cha có nuôi một con chó và đặt tên nó là Bé.Hằng ngày nó chỉ được đi vệ sinh hay tán chó gái một lát là bị cấm trại 100%, vì sợ bị bắt cóc và bị đem bán cho mấy tiệm Cầy Tơ.Mà thằng Bé này tuy là chó nhưng nó cũng biết nhìn người và sợ người qua cái giọng ,thế mới là hay và lạ cơ chứ.Ông chủ nó người hiền hòa và có cái giọng êm,nó chỉ cần nhìn mặt thôi cũng biết,nên mỗi lần ông ra kêu nó đi vào nhà,là nó cứ thản nhiên đứng ngó, lại còn tưng tửng ba gai chạy ra xa vờ như không nghe ông gọi,càng gọi thì nó càng chạy thế mới tức.

Nhưng chỉ cần bà chủ hét lên một tiếng,thì dù đang tán tỉnh con chó gái từ rất xa,nó cũng không kịp tiếc nuối buổi hẹn hò,cứ thế cắm đầu cắm cổ chạy về ngay lập tức.Thằng cha chủ bèn khoái chí cười móc lò bà chủ:” Đấy!bu nó thấy đó,đến con chó mà nó cũng biết tui hiền và bu nó dữ,nó cũng biết nhìn mặt mà sợ mới là ghê chứ,đúng là con chó khôn của nhà ta”.

Thêm một câu chuyện cũ nữa,bữa đó là ngày Đại Hội Của Các Ông Cheveux.Ông Hội Trưởng dõng dạc tuyên bố :

- Ai sợ vợ thì đứng sang một bên.

Thế là các ông sung sướng và hoan hỉ chạy gấp sang một bên,chỉ trừ có một anh chàng nhỏ thó và ốm yếu là vẫn đứng tại chỗ.Ông hội trưởng tỏ vẻ kinh ngạc và mến mộ ra mặt bèn hỏi:

- Tôi thấy ngưỡng mộ anh quá,làm cách nào mà anh không sợ vợ vậy?.

Anh chàng cũng không trả lời và vẫn dửng dưng không nói gì,ngay lúc ấy có một tiếng vang lên: Ông ơi ! anh ấy bị điếc nặng mà????

Vũ Văn Chính,Sài Gòn Tháng 1/2011.