Cụ trách ST dzắng. Tui không biết có rảnh không nhưng thỉnh thoảng chạy ra dzô dzới anh Dũng văn chương chờ cụ. Từ ngày nhị cước trở thành lục cước, tui coi hình nhiều hơn đọc chữ.
Lì Hú Là thật là nhân tài Tabe diễn tả thần sầu "... mùi nước hoa, hơi thở gây gây mùi thuốc lá ..., môi hồng, răng đều trắng muốt, eo thon, chân dài, mắt nâu..."
Bởi dzậy nếu có "bị dũa thê thãm" tui dzẩn dzô như thường. LA Dũng giờ này anh ở đâu? Chúc anh dzạn sự như ý. Have a great WE.
Dzinh
# 7032
22 tháng 08, 2014 15:12 Dũng viết,
Lục cước tiên sinh!
Hậu sinh vốn là hậu duệ của Hải thuợng Lãn ông Lê Hữu Trác, ngày xưa mấy ông thầy thuốc thường ngoài nghề thuốc còn biết thêm bốc, phệ bói toán, nhâm độn, thiên văn hằm bà lằng xí cấu; Tây, Đông giống nhau, Leonardo de Vinci, Lê Qui Đôn (tác giả Vân Đài loại ngữ: 1 loại encyclopedia) ..., mấy cậu này cái gì cũng thò vô chúc chúc.
Sau khi bấm độn việc anh Dớ sẽ giáo dục, dạy dũa ... tớ thành công, tớ bấm độn là physical therapist của anh Vinh chỉ tập cho anh Vinh được 2/6 cước, nên tớ viết đoạn trên với lời khấn sẽ khiến anh Vinh "đầu óc manh thông, tam chi lay động". Tổ tiên chứng giám cho tớ. Mai mốt ngũ chi mạnh giỏi, báo tớ, tớ mừng.
# 7033
22 tháng 08, 2014 15:34 Chạy Có Cờ viết,
Quá hay !!!!!quá hay !!!!!!
Hú Là quã thiệt học trò Taberd , hai điểm ghi vào.Đệ nghĩ đâu trúng đó,Ngu huynh chỉ là
thằng lâu lâu chạy dzô sân chém gió vài phát xong vọt ra chạy có cờ.
Bái phục
Chạy có cờ .
# 7034
22 tháng 08, 2014 19:55 Bấm Độn viết,
# 7035
22 tháng 08, 2014 20:03 Lang Ta viết,
Phúc thầy, lộc chủ, thang thuốc có vẻ hiệu nghiệm. Good sign, có vẻ Đặng Vinh đầu óc mê li, ngũ chi cựa quậy.
Chữa xong Đặng Vinh, thầy chữa tiếp đồng chí Sơn M, nó bị bịnh mắc đằng dưới, nghe rên la dữ lắm.
# 7036
22 tháng 08, 2014 20:32 Chỉ Đẹp Khi Tình Dang Dở viết,
Chặc chặc, em này thua xa Caroline Lanzani của tớ, tớ học với Caroline 4 năm mà cứ hít hơi thở gây gây hôi mùi thuốc lá, ngắm hết răng trắng tới nghía môi hồng nên chỉ tiến từ phè rơ jắc cờ lên ò e cây me đánh đu, rồi tắc tị tại đó...
Sao em là giai nhân, cho lòng anh đau khổ
Sao em không là cửa sổ, cho khỏi vương vấn nợ thi nhân?!