Váy Đình Bảng buông chùng cửa võng
Nàng thẩn thờ đi tìm Đồng chiều, Cuống rạ.
Nàng bảo:
Đứa nào tìm được Lá Diêu Bông
Từ nay ta gọi là chồng.
Hai ngày Dũng tìm thấy lá
Nàng chau mày: Đâu phải Lá Diêu Bông.
Muà đông sau Dũng tìm thấy lá
Nàng lắc đầu,
Trông nắng vãng bên sông.
Ngày cưới Nàng, Dũng tìm thấy lá
Nàng cười xoe chỉ cắm trôn kim.
Nàng ba con Dũng tìm thấy lá
Xoè tay phủ mặt Nàng không nhìn.
Từ thuở ấy Dũng cầm chiếc lá
Đi đầu non cuối bể.
Gió quê vi vút gọị
Diêu bông hời … ới Diêu Bông!”.