3 QUÊN
Một, quên mình đã có bà nhà
Liếc ngang, liếc dọc, âm thầm thả chim
Hai là mang nợ quên đi
Để cho chủ nợ nhớ, việc gì nhọc tâm
Ba, quên mình gần lục thập niên
Thả chim, bắt bướm, ráng vớt trước khi vào hòm
4 CÓ
Một, nên có một saving
Vì là– mậu lúi– người khinh lẽ thường
Hai, sẵn sàng share phòng
Đói no cũng chẳng làm phiền dâu, con
Ba, là một chiếc cũ Honda
Không cần Lec-xụt, Mec-đì, Bi-Em ...
Bốn, cần có Quốc Việt ở gần
Lâu lâu nghe chửi, cho đời vô vi
5 KHÔNG
Một, không vô cớ bỏ bà
Thả tôm, bắt tép, dù là tép tơ
Hai, không trả nợ người thương
Kiếp sau gặp lại, trả em bằng mười
Ba, không chơi với bọn Be già
Tiếng chì, tiếng bấc khó lòng tránh lâu
Bốn, không nhà Chúa, nhà chùa
Quyết xuống điạ ngục vì bạn ta ở đầy (cũng là sống đời đời vậy, nhưng more fun, sống nghiêm túc là chết mà biết thở)
Năm, không can thiệp nhiệt tình
Hiềm khích tôn giáo cho tẩy đi bọn khùng