Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Chủ đề: 
Finding...Tư Ếch
  (1 trả lời)
  Next
# 5953
  15 tháng 07, 2013 12:00  Ba Xẻo Kè viết

Lâu nay sân trường vắng Tư Ếch, mọi người có thấy buồn buồn, mót mót...nói lộn... thấy như thiếu thiếu một cái gì đó không vậy ?
Tại sao Ếch nhảy ra khỏi sân trường mà lại không nhảy trở vô ? Vậy Ếch nhảy đâu ?
Câu hỏi đó cứ lẩn quẩn trong đầu tui hoài nên tui quyết định sẳn dịp lần này về VN tui làm một hành trình đi tìm y về cho sân trường.
Bởi vậy mới có hành trình "Finding Nemo"...à không phải..."Finding Tư Ếch" mới đúng,kể cho mọi người đây. 
 
Về quê ăn chơi nhảy múa đã đời chợt nhớ đến người bạn hiền lâu nay mai danh ẩn tích, tui mới nghiệm ra đi tìm giống như mò kim đáy bể vì đâu có ai biết gốc gác y ở đâu. 

Vậy bắt đầu tìm từ đâu ? 
Để coi nè...cứ theo như cách y viết trên sân trường thì có thể :

1/ Y nói giọng nam thì y ở nam kỳ lục tỉnh là chắc rồi, lại không phải ở khu đô thị mà là vùng sâu vùng xa vì còn xài cầu cá tra.
2/ Cái giọng đớt đớt quê mùa của y cộng với cái tướng xì thẩu thì chắc y ở vùng có người tàu như Bạc Liêu, Vị Thanh, Rach Gía hay Cà Mau gì đó.
3/ Bến Tre hay nói TRời thành CHời, có điều y không có hàm răng bàn nạo nên chắc không phải dân Bến Tre, dân Vỉnh Long ít có nói đớt lại không mấy nơi còn xài cầu cá công cộng. 
4/ Y hay dùng chữ "bảnh tỏn" , chữ này có thể là Vị Thanh, Rạch Gía nói thường hơn.
5/ Nhà y phải gần sông hay kênh khá lớn mà chưa có cầu vì y khoái con chín bến đò.
6/ Ngoài tên y là Tư Ếch còn có thêm tên em của y Năm Nữa, Sáu Bảnh, Bảy Thôi cũng dể hỏi thăm. 
7/ Nếu trí nhớ tui đúng thì hình như có lần y nói y ở miệt thứ thì phải , không thì cũng ở Hậu M...gì gì đó ? À ...Hậu Giang, Vị Thanh Hỏa Lựu . 
Đại khái như vậy thôi thì trên đường đi cứ hể qua vùng nào có nhiều cầu cá công cộng thì dừng lại hỏi thăm đại biết đâu được...

Nghĩ lại tuy mò kim đáy biển nhưng cứ đi tìm dù không gặp thì coi như đi chơi một vòng thăm dân cho biết sự tình cũng vui.
Vậy là từ Rạch Giá tui đi Minh Lương qua Xẻo Rô Tắc Cậu thẳng qua Thứ Bảy tới đâu thấy có bến đò hay cầu cá là rề vô hỏi thăm Tư Ếch.

Có đi mới biết tên Tư Ếch không phải chỉ một mình y mà quá nhiều Tư Ếch, ở quê cứ thằng nhỏ nào khờ khạo lù đù chậm chạp thì đặt tên ếch mong cho nó lẹ làng, đứa nào hiếu động lanh chanh loi choi cũng đặt tên ếch vì cái tánh nhiều chuyện nhảy lòng vòng từ nhà con nhỏ này đến nhà con mẹ kia.

Lại thêm đứa nào còn nhỏ có "bộ đồ lòng"quá mạng như con ếch lủng lẳng đến mức chụp hình phải lấy trái banh che lại cũng được đặt là ếch  Tóm lại quá trời Tư Ếch co đem chiên bơ xào lăn tới gìa cũng không hết. 
Có điều Ếch mà là anh của Năm Nữa Sáu Bảnh thì không có nhà nào như vậy.

Dọc theo miệt thứ, Thứ Hai Thứ Ba dài đến Công Sự qua Xẻo Lùn đến Xẻo Cạn tới đâu cũng chỉ nhận được cái lắc đầu tui thấy thất vọng quá. Theo con lộ tui đi một hồi ra đến vàm Thầy Quơn thì cũng gần hết mặt trời. Đợi đò sang sông để qua Thủy Liểu Bần Bé đặng về Vị Thanh Hỏa Lựu thì trời bắt đầu nổi giông chuyễn mưa, Đúng thiệt là mò kim đáy biển , lòng chán nản định bỏ cuộc không tìm nữa. 

Trời giông đò không dám sang sông nên tui bắt chuyện với người lái đò cho đỡ sốt ruột chờ đợi, ai ngờ đâu, "Đi rách đế giầy tìm không thấy, lúc tìm ra chẳng mất chút công phu"...

Ông chủ đò hỏi tui :
- Ănh đi đâu mà về qua đây tối vậy ? Trời giông quá không qua sông được đâu nguy hiểm lắm, đợi bớt gío mới chaỵ nghe.

Tui mới trả lời là đi tìm bạn mà không gặp, ảnh mới hỏi bạn tui là ai ở đâu ? Tui nói tên Tư Ếch, tui cũng không biết đích xác y ở đâu nữa.
Ông chủ đò mới la lên:

- Trời ơi, biết bao nhiêu người tên Tư Ếch,nhưng mà xóm này không có ai tên ếch. Anh đi tìm người phải biết là con ai, làm nghề gì ? Ai mà đi tìm khơi khơi vậy làm sao tìm cho gặp ? Bộ y bể nợ bỏ trốn hả ? 

- Dạ không ? Y là bạn học củ, tui không biết tên cha mẹ tui chỉ biết y họ Dương có mấy người em là Năm Nữa, Sáu Bảnh, Bảy Thôi.      

Nghe vậy ổng vỗ đùi la lên:

- Úi trời ! Anh nói vậy hổng chừng là thằng Tư xóm này đa. Họ Dương ? Phải y bự con đẹp chai nói chuyện đớt đớt không ?

- Dạ phải, y có em là Năm Nữa Bảy...

Ông chủ đò cắt ngang và nói một hơi về gốc gác của người bạn quý :

- Hổng có đâu, nó chỉ có một thằng em Bảy Thôi hà. 
Chớ anh không biết nó là con cầu con khẩn sao ? Ba má nó biết bao lâu cầu xin riết mới có nó đó, bởi vậy đẻ ra là mang thứ bốn cho có vẻ gia đình đông con. Nó tên Dương Quang Khởi, nghĩa là đứa con khởi đầu đó, Năm Nữa Sáu Bảnh gì cũng là nó hết đó, ý của ba má nó là kiếm thêm con nữa cho bảnh nên đặt cho nó hai ba tên một lần. Vậy mà cuối cùng chỉ có thêm được thằng Bảy Thôi .

Tui nghi ngờ hỏi lại:

- Vậy hả anh ? 

-Trời, ai chớ tui rành nó quá mà nó theo con Chín ở bến đò này biết bao lâu.

Tui đang ở bến đò, con chín bến đò, vậy là đúng rồi còn gì. Mừng quá nhưng tui vẫn hỏi thêm cho chắc:

- Sao hồi nảy anh nói xóm này không có ai tên tư Ếch ?

- Đúng vậy, anh đi khắp xóm hỏi Tư Ếch không ai biết đâu. Tư Ếch là nó tự xưng thôi chứ xóm này kêu nó bằng tên khác.

- Sao lại tự xưng hả anh ? Vậy ở đây y tên gì ?

- Người ta có bộ đồ nghề mập bự như con ếch lủng lẳng dưới bụng mới xứng đáng là Tư Ếch. Lúc nhỏ nó còi cọc nên kêu Tư Nhái, Lớn lên tụi này đi tắm mưa mới thâý đồ nghề của nó nhỏ xíu như con chàng hiu ôm gốc mít nên xóm này kêu nó là TƯ CHÀNG HIU. Anh không biết chớ con gái xóm này ai cũng khoái nó mà có đứa nào ưng nó đâu, nó khoái con chín bến đò này mà con đó đâu có ưa chàng hiu....bởi vậy...Ếch gì nó...

- Thiệt hả anh ? Vậy anh chỉ nhà tui tới thăm y được không vậy ?

Ông chủ đò mới trả lời tui, ổng nói Tư Ếch...không, không phải...Tư Chàng Hiu mới đúng , đã bỏ xứ đi không còn ở xóm nửa. Tui nghe vậy lấy làm lạ hỏi thêm :

- Ủa, Có chuyện gì xảy ra cho y hay sao ? Mà vậy y đi đâu anh có biết không ? 

- Nghe nói y lên Sàigòn rồi sau đó nghe y đi ngoại quốc để quyết tìm thuốc chữa cho con chàng hiu thành con ếch.

- Thiệt không vậy anh ?

- Thiệt không cái gì ? Ngày đó nó nói với tui bên Cu Ba có loài cóc mía nặng đến một ký, nó phải đi tìm thuốc để biến con chàng hiu của nó thành con cóc Cu Ba nó mới hả dạ. Nghe nói bên Mỹ có thuốc nên nó đã vượt biên qua Mỹ tìm thuốc. Cách nay vài năm có người ở bển về, tui có hỏi thăm. Họ có gặp nó, nó nhắn  biểu con chín ráng chờ nó, nó sắp thành công, nó đã được hai phần ba rồi.

- Vậy là y có tìm được thuốc chữa thành công rồi hả anh ?

- Theo người ta nói nó làm được hai phần ba rồi.

- Vậy là khá bự rồi phải không anh ?

- Bự cái gì ? CÓC CU BA  mà hai phần thì là...CÓC CU đó.

Ông chủ đò còn kể cho tui nhiều chuyện về TƯ CHÀNG HIU lắm, để từ từ, hưởn hưởn tui kể cho anh em nghe.
 
Ba xẻo kè

# 5955
  17 tháng 07, 2013 21:08  Vinh Đi Xi viết,  
Dớ tả chân tả cảnh kiểu này thì nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn cũng thua Ba Xẻo Kè luôn.  Dương Quang Khải, Trần Quốc Thắng đi du lịch 8 " Thiên Đường " vòng quanh thế giới với Nguyễn Quốc Bảo sao chưa thấy lên tiếng?

Honda "Hands" Trần Sư Tứ gởi coi cho vui.