Cảm ơn bạn thi nhân Lý Hữu Phước đã gửi những câu thơ Taberd mùa Hè thật trữ tình để chào mừng Ngày Hội Ngộ 2011. Tôi xin được chính thức bắt đầu chương trình hội thảo “Âm nhạc, tình yêu và hạnh phúc” của Ngày Hội Ngộ 2011, xin mời các bạn cùng tham dự. Bạn Phước có nhận xét mùa Thu của thi sĩ và mùa Hạ của học trò, đặc biệt là để ghi dấu cho Ngày Hội Ngộ đầu tiên vào dịp hè 2011. Tuy nhiên, dù cho mùa Hạ là tiêu biểu cho tuổi học trò, tình yêu và những thơ mộng của mùa hè rực nắng không giam khép trong khung cổng trường và sự chia tay đầu Hạ, như trong nhạc phẩm Tiễn Em của Phạm Duy, phổ từ thơ Cung Trầm Tưởng, Tiễn em về xứ mẹ, Anh nói bằng tiếng hôn, Không còn gì lâu hơn, Một trăm ngày xa cách, ... Hỡi em người xóm học, Sương thắm hè phố đêm, Trên con đường anh đi, Lệ em buồn vương vấn,Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã bắt đầu nhạc phẩm Gọi Tên Bốn Mùa với những mơn trớn hứa hẹn của mới mẻ tình yêu đầu Hạ, Em đứng lên gọi mưa vào Hạ Từng cơn mưa từng cơn mưa Từng cơn mưa mưa thì thầm dưới chân ngà để trở nên tan biến xót xa ở cuối Hạ trong điệp khúc, Rồi mùa Xuân không về Mùa Thu cũng ra đi Mùa Ðông vời vợi Mùa Hạ khói mây
Cảm ơn bạn thi nhân Lý Hữu Phước đã gửi những câu thơ Taberd mùa Hè thật trữ tình để chào mừng Ngày Hội Ngộ 2011. Tôi xin được chính thức bắt đầu chương trình hội thảo “Âm nhạc, tình yêu và hạnh phúc” của Ngày Hội Ngộ 2011, xin mời các bạn cùng tham dự.
Bạn Phước có nhận xét mùa Thu của thi sĩ và mùa Hạ của học trò, đặc biệt là để ghi dấu cho Ngày Hội Ngộ đầu tiên vào dịp hè 2011. Tuy nhiên, dù cho mùa Hạ là tiêu biểu cho tuổi học trò, tình yêu và những thơ mộng của mùa hè rực nắng không giam khép trong khung cổng trường và sự chia tay đầu Hạ, như trong nhạc phẩm Tiễn Em của Phạm Duy, phổ từ thơ Cung Trầm Tưởng,
Tiễn em về xứ mẹ,
Anh nói bằng tiếng hôn,
Không còn gì lâu hơn,
Một trăm ngày xa cách,
...
Hỡi em người xóm học,
Sương thắm hè phố đêm,
Trên con đường anh đi,
Lệ em buồn vương vấn,
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã bắt đầu nhạc phẩm Gọi Tên Bốn Mùa với những mơn trớn hứa hẹn của mới mẻ tình yêu đầu Hạ,
Em đứng lên gọi mưa vào Hạ
Từng cơn mưa từng cơn mưa
Từng cơn mưa mưa thì thầm dưới chân ngà
để trở nên tan biến xót xa ở cuối Hạ trong điệp khúc,
Rồi mùa Xuân không về
Mùa Thu cũng ra đi
Mùa Ðông vời vợi
Mùa Hạ khói mây