| 14 tháng 07, 2015 20:52 Cụ M viết: Hôm nay tôi bắt đầu nhận được những chúc mừng sinh nhật 57 tuổi từ Thái Lan, Úc, Pháp và Việt Nam. Tôi trẻ hơn đại đa số các bạn Taberd 76 một tuổi.Thật ra, cách đây hơn 4 tháng tôi đã được 60 tuổi!
Má của tôi, cách đây 2 năm đầu óc còn minh mẫn, có thể kể từng thời điểm và hoàn cảnh ra đời của mỗi đứa con. Năm nay má của tôi được 98 tuổi ta và chỉ còn nhận biết các con và người quen chứ không còn kể chuyện tình tiết như những năm trước nữa.
Theo như má của tôi, tôi được sinh ra ngày mùng 10 tháng hai năm Ất Mùi, tương đương theo dương lịch là 3 tháng 3 năm 1955.
Những thập kỷ trước đi qua, tôi không để ý, nhưng 60 tuổi khiến tôi suy ngẫm.
Sẳn dịp tôi xin tóm tắc cho các bạn những điểm chính của cuộc đời tôi qua từng thập kỷ: - 1965 (10 tuổi), học sinh trường Lasan Taberd cho đến tháng tư 1975.
- 1975 (20 tuổi), rời Sàigòn hôm 24 tháng 4/ 1975 và một mình trôi nỗi qua Guam, camp Pentleton (gặp Sơn mập tại nơi nầy) và đến Montréal ngày 13 tháng 5/1975. Hai ngày sau về thành phố Sherbrooke và sống ở đó cho đến 1985:
- 1979 gặp lại Nguyễn tấn Tài và Lê như Trầm,
- 1981 gặp lại Tăng Kiên,
- 1981 gặp bà Dung và lập gia đình 1983.
Giai đoạn này, hai việc chính của tôi là đi làm và đi học để sau cùng ra trường năm 1982 và không tìm được việc làm, nhưng bù lại cưới được vợ. - 1985 (30 tuổi) tìm được việc làm và tích cực lo đi làm để lấy kinh nghiệm cho đến 1995:
- 1987 có đứa con trai đầu lòng,
- 1988 ra thằng con thứ 2,
- 1991 ra thằng con thứ 3.
- 1995 (40 tuổi) cho đến 2005 là những năm vừa đi làm vừa lo nuôi con:
- 1996 giải phẫu ghép mạch máu thận, 3 ngày sau mới tỉnh hẳn,
- 1999 trở thành công chức nhưng số cực nên lúc nào cũng phải chăm làm.
- 2005 (50 tuổi) tiếp tục đi làm, lo cho con và đến 2015 mới thấy khỏe khỏe:
- 2010 gặp lại bạn Taberd 76 ở Canada và Việt Nam,
- 2011 giải phẫu khớp háng bên phải,
- 2014 giải phẫu khớp háng bên trái,
- 2014 gặp lại bạn Taberd 76 ở Washington và nam Cali.
60 tuổi, quỹ thời gian không biết còn bao nhiêu, mọi việc lo sẳn sàng để ra đi và đồng thời cố hưởng thụ để đừng tiếc nuối khi phải ra đi. Theo như sách vở : - Mỗi một ngày qua, coi như lời một ngày,
- Đừng lo cố gắng kiếm tiền mà hãy xài hết tiền mình có vì chết đi không đem theo được gì cả,
- Làm những việc gì mình thích, đừng do dự.
Thật ra, tôi nghĩ mình cứ sống bình thường mỗi ngày là đủ. Như hôm nay tôi viết bài này, bình thường như ai đó muốn tôi ''giết '' một câu chuyện để khi hắn được 60 tuổi sẽ làm theo.
Thân chào, Cụ M |