Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Đề mục: Văn thơ
Nội dung
Bấm F8 để viết tiếng Việt có dấu  (xem Hướng dẫn)
Đề mụcVăn thơ
Chủ đềTaberd - 50 Năm Một Chặng Đường Nhìn Lại ( 12 )
29 tháng 09, 2014 08:27   Vũ Văn Chính viết:
                 Và cả cái nhìn lạnh tanh đầy chết chóc của Al Pacino trong phim Bố Già nữa.    
                                                  
                  Nội cái chuyện thấy anh chàng cao bồi Clint Eastwood rút ra một cây diêm quẹt , rồi cúi xuống đánh vào chiếc giày cái xoẹt ,cây diêm quẹt bùng cháy rất dễ dàng ,anh chàng bèn chậm rãi mồi vào điếu thuốc nãy giờ ngậm rất ngạo nghễ trên đôi môi,mắt không quên lừ lừ đảo một vòng chung quanh quan sát đối phương. Bấy nhiêu đó cũng đủ làm cho khối anh nhỏ mê mẩn thần tượng của họ,rồi lại bắt chước ,nhưng thời ấy ở Sài Gòn làm gì có cái que diêm mà bật chỗ nào cũng cháy như trong phim,chỉ có cái hộp diêm bằng giấy đựng mấy cái que diêm mả thôi. Muốn bật que diêm để mồi thuốc thì phải đánh vào bên hông cái hộp diêm bằng gỗ mỏng ,nơi có hàng dãy nhám thì mới có lửa. Có anh nhỏ láu lỉnh bèn đưa ra bằng “sáng chế” là gỡ miếng dãy nhám ở hai bên hộp diêm ra và dán lên đôi giầy của mình,rồi biểu diễn rút cây que diêm ra oánh cái “ xoẹt” và nhẹ nhàng đưa lên môi châm điếu thuốc giống y chang như trong phim,trước sự thán phục của bạn bè.

              Sau này ,khi mà cái hộp quẹt Zippo theo lính Mỹ tràn lan sang sài Gòn thì các anh nhỏ mau lẹ chuyển sang tập tành bắt chước cái lối bật nắp Zippo của mấy anh lớn , biểu diễn một cách điệu nghệ bằng cách búng ngón tay để cố gắng mở cái nắp Zippo ra, rồi bắt chước cả cái cách búng điếu thuốc lá bay đi xa , tập tành búng ngón tay “tróc tróc” y như  đại ca du đãng Trần Đại trong tiểu thuyết Điệu Ru Nước Mắt của nhà văn Duyên Anh. 
                                      
         
  Kèm thư gốc vào phần trả lời
Trả lời *  Lưu trữ hình mới       Xem hình lưu trữ
Tên người gởi
E-mail *
Mật khẩu *   Quên mật khẩu
Ghi chú: * mục cần thiết