Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Đề mục: Thông báo
Nội dung
Bấm F8 để viết tiếng Việt có dấu  (xem Hướng dẫn)
Đề mụcThông báo
Chủ đềLời kêu gọi gần sau cùng đến các bạn Taberd 76 về Quỹ tương trợ Taberd 76
27 tháng 09, 2014 14:03   Dũng viết:
Tao có 1 chuyện khen ngợi và nhiều chuyện sửa lưng Dớ:

Khen:
    Rất thẳng thắn khi trình bày sự khó chịu, không nói bóng, nói gió; nêu tên người, sự kiện cụ thể, đề nghị rõ ràng.

Sửa lưng (trong thân ái):
 Dớ có 1 văn phong hurting, hurt trong những chuyện bình thường, vui vẻ thì OK, nhưng hurt khi mình quạu thiệt sự thì không nên. Kinh nghiệm của tao là tâm lý, và phản ứng của mỗi người mỗi khác khi nhận được những lời như vậy.

Không nên nói "con người ngắn gọn" với cụ M, " con nít đứng tè bô" với Vinh Huế (người Huế chúng tôi vốn ăn nói nhẹ nhàng). Người VN mình có thói quen nên tránh: nói về nhược điểm thể chất của người khác, là chuyện làm người đó rất buồn giận.  Tao hiểu tâm lý này rất rõ, vì bố tao đi trận bị thương nhiều lần, chân phải ngắn lại 7.5 cm phải đi thêm miếng đệm bằng gỗ, ông rất buồn giận khi bị người khác gọi là "thằng què"; và khi đi cà nhắc duyệt hàng quân, thay vì hãnh diện vì chiến thuơng, ông lại buồn và mặc cảm.

Chuyện Vinh (và tao) có nhiều tên cũng như mày tên "Dớ", Thắng là "pissed-off" là luật chơi căn bản, là văn phạm, là ngữ vựng của TST, "cớ sao em buồn?!", bấm vào posting thì hình hoặc tên hiện chình ình, nên "tên" tào lao cũng nằm trong nội dung của posting, muốn nói lên 1 cái gì đó.  Chuyện Vinh post nhạc cũng như cái tên "tào lao" cũng là message của nó. Dẫu vậy tao cũng 50% đồng ý với Dớ là làm mất 50% nghiêm túc của sự việc.  Nhưng than ôi "nhân chi sơ, tính bản tào lao", tao nhớ lúc còn đi học với Mr. Dớ, trong nhiều môn học nghiêm túc, nhiều thằng cứ ngả ngớn, phá bĩnh, nói chuyện ăn chơi, gái gú ... tào lao và Mr. Dớ 15 tuổi lúc đó cũng không phải là thằng mẫu mực cho lắm, chả lẽ bây giờ Dớ "à la recherche du temps perdu"? Tụi tao già rồi, cho tụi tao ngả ngớn chút được không anh Dớ nghiêm, buồn, và rất quạu hôm nay - 27 tháng 09, 2014 10:07?

Mình khó có thể nói là mình làm hay hơn M, khi mình chưa làm những chuyện M làm. Làm sao mình biết là Nguyễn Văn Em đã lên lịch để thay cái háng còn lại, và lòng  chàng có thể đang "buồn", chán đời, "kệ mẹ nó", không có ta trái đất vẫn quay  v..v... có thể Mr. Dớ rất quặu hôm nay vì lưng người
bị đau chăng?

Và làm hay không cũng khó có thể nói là "dấn thân", hay "lười biếng", để mà mình nói "sao Dớ không làm, mà đốc người khác".  Vấn đề là:

Người ta làm chuyện này hay chuyện kia thuộc về bản tính, thói quen của họ, ra khỏi thói quen thì ngại ngùng, không muốn, "giang sơn có thể đổi, lòng người khó dời". Vì vậy mới có chuyện có những người chuyên làm trưởng lớp, có những thằng chuyên chọc phá, có những người như Đinh Trọng Tín mà tao biết là rất mẫu mực, đàng hoàng, thế nhưng dù hưởng ứng lời kêu gọi viết kỷ niệm 50 năm của tao, vẫn không viết 1 chữ (vì chàng không quen viết, nên không thể viết).

Thôi tao viết nhiều cũng mệt.  Tao nghĩ tơí mày với lòng thân mến, mày giờ quạu quá, chả lẽ "gần mực thì đen, gần Việt thì quạu", sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý con tiều đó không bao gìơ thay đổi!
  Kèm thư gốc vào phần trả lời
Trả lời *  Lưu trữ hình mới       Xem hình lưu trữ
Tên người gởi
E-mail *
Mật khẩu *   Quên mật khẩu
Ghi chú: * mục cần thiết