Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Đề mục: Văn thơ
Nội dung
Bấm F8 để viết tiếng Việt có dấu  (xem Hướng dẫn)
Đề mụcVăn thơ
Chủ đềTaberd - 50 Năm Một Chặng Đường Nhìn Lại ( 4 )
15 tháng 09, 2014 17:09   Nhà nghèo 49% viết:
 Nhờ Chính tôi mới biết là có con nhà giàu học ở Taberd, trước kia tôi chỉ nghe tụi nó tranh nhau khoe là nhà chúng nó nghèo, chúng nó khổ, có đứa còn chưng hình ra để chứng minh nưã chứ:

- Cao Đình Hưng: Hôm ăn ở nhà Trần Quốc Thắng nó nói ngày xưa nhà nó nghèo, buổi sáng ăn sáng ở Hương Lan gì đó (tôi không chắc vì không dám héo lánh tới đó) truớc  Bưu Điện, nó chỉ đủ tiền ăn sáng, trong khi cậu Hải Long Vớ ăn sáng xong còn rít một điêú thuốc cho đủ bộ. Cả nhà nó đều nghèo, chú nấu bếp nghèo, chị vú nghèo, anh tài xế cũng nghèo... than xong nó còn rươm rướm nước mắt. Sau khi bị phỏng dái, nhà nó không còn gì cả, nhờ má Nguyễn Phước Hải (Hà) giúp đỡ nên mới vượt biên được (đây là lý do giải thích cho mối thâm tình giữa Hưng-Hải, miếng khi đói bằng gói khi no, người cho không còn nhớ, người nhận thì khắc cốt, ghi tâm).

- Lý Đức Thắng: My heroe, từ Nam Cali tới Bắc Washington, đi đâu chàng cũng hát bản hùng ca "trên nòng súng, quê hương, tổ quốc đã vươn mình". Nay mới biết binh nghiệp của chàng đã sớm nở từ hồi nghiên cứu thực tế, thực địa từ bé, nên giờ chàng là thiện xạ 75% hit ratio.

- Đặng Vinh: Cậu này thì khổ thật, ai đời 5 anh em học Taberd cả mà không có tiền ăn mặc cho giống nhau, cậu thì quần ngắn, cậu quần dài, cậu diện giầy Tây, cậu thì săn-đan.

- Nghiêm Quốc Việt: Theo lý thuyết mới nhất về tâm lý (của tôi tìm ra), thì chắc chắn cậu này có vấn đề từ bé tí,  đây là 1 etude de cas rất en-tờ-rét-săng.  Tôi sẽ thu thập thêm dữ kiện để trình thèse.

-Nguyễn Thái Sơn: Khi nghiên kíu về quantum mecanics với bác (học) Lý Hưng Ngọc, chúng tôi dùng một số phương pháp "cũ nguời, mới ta" như dùng bún bò do mợ Thu nấu để nghiên cứu phản ứng tâm, sinh lý, đồng hồ sinh học của bác Sơn.

Trong hướng nghiên cứu "cái không A, để biết về cái A"

"Cho đến một buổi sáng lớp dixieme lúc chơi U ở trước Thính Đường Việt rượt bắt anh Thái Sơn nhà mình, lúc nắm được áo thì anh Sơn này không chịu thua mà cứ vùng vẫy và vẫn chu mỏ ra UUUU om ỏi. Trong lúc giành co Việt vô tình, xin nhắc lại là VÔ TÌNH đấy nhé, Việt lần đầu tiên lỡ tay bóp phải vú của anh Thái Sơn...
 
            Thật sự là Việt không có cảm xúc gì cả và Việt xin nhắc lại là KHÔNG CÓ MỘT CẢM XÚC GÌ CẢ !".

Hướng nghiên cứu ở đây là bác Sơn có "KHÔNG CÓ MỘT CẢM XÚC GÌ CẢ !" hay không?

(Còn chuyện cảm xúc của cậu Việt, gần 50 năm sau cậu ấy vẫn nhớ tới cái thuở ban đầu lưu luyến ấy, mà cậu ấy lại nhấn mạnh với nhấn nhẹ "biết rồi, khổ lắm, nói mãi"; thì cậu ấy nói, cậu ấy nghe, chúng tôi không phải là con nít đâu nhé)

 
  Kèm thư gốc vào phần trả lời
Trả lời *  Lưu trữ hình mới       Xem hình lưu trữ
Tên người gởi
E-mail *
Mật khẩu *   Quên mật khẩu
Ghi chú: * mục cần thiết