02 tháng 09, 2014 14:44 Thi sĩ thơ con kẹt viết:
Năm 2003 tớ có về Việt Nam ghé thăm cầu Mỹ Chánh, Đại Lộ Kinh Hoàng, cửa Việt, cửa Tùng, cổ thành Quảng Trị... những địa danh đầy máu, mà máu của thường dân, đàn bà, con nít đổ ra nhiều hơn lính trong cuộc chiến 1972 (trận chiến mà bố tớ giã từ vũ khí, gửi tặng đất nước một phần thân thể, nghe https://www.youtube.com/watch?v=xo9CcMJhH1g.
Note: bài hát này do ca sĩ Minh Trang hát, không phải là Ánh Tuyết như sub-titled, một giọng hát xưa, nghe rất hay và lạ)
Dấu binh lửa nước non như cũ,
Kẻ hành nhân qua đó chạnh thương
Cầu Mỹ Chánh nay hiền hoà, nước trôi êm ả, nhưng chỉ vài chục năm truớc khói súng giữ đất che phủ mặt sông.
Nhìn lá xanh và bóng nắng lấp lánh trên cầu Đặng Vinh mà lòng cũng xém bùi ngùi, chỉ moi Đặng Vinh lên trễ vài phút thì chàng đã đi vào thiên cổ.
Đặng Vinh nhớ khắc ở đầu cầu hai câu thơ con kẹt:
Vùng đất trũng suýt vùi thân chim bách chiến
Những bướm nhỏ ngày nào sẽ hoài mãi ái ân xưa