05 tháng 08, 2014 04:39 Dũng viết:
Chó ngáp phải ruồi mà Khoa nâng lên thành nghệ thuật thì đã đời qúa. Thật ra mình nghĩ như câu thơ mình làm "nhìn đời với một tấm lòng biết ơn"
Hôm hội ngộ mình ở nhà Ngọc 2 đêm, có cảm tưởng như sống trong một movies, có những đặc sắc mà mình chưa từng trải nghiệm.
Đêm đầu, vừa về nhà là Thu cho "quả trứng/gà" và mình ăn phở, vì ở tiệc tụi này bận đấu láo không ăn, nên về tới nhà là đói liền. Trên đường về Ngọc đã ngà ngà tính hôn lề đuờng. Kể chuyện mới biết là mấy bà đã gần chết vì làm việc trong kỳ hội ngộ đầu tiên, nên rút kinh nghiệm cho kỳ này. Nghe kể mới biết công sức của BTC, ngay cả cái việc ăn tiệc thử (giống đám cưới thử trước cho mọi chuyện lên video cho khớp) cũng là một đặc sắc của xứ Huê Kỳ mà dân Âu Châu nghèo như tui không biết. Staff có Lưu Bị Ngọc, Khổng Minh Bính, Châu Du Tín, không có ai là Quan Công, tất cả còn lại đều là Trương Phi. Tiệc có rất nhiều Tiêủ Kiều lẫn Đại Kiều (vợ Chu Du + Tôn Quyền)
Đêm thật ngắn, vì cả đêm đt nhà Ngọc cứ réo lên mà thiên hạ bận cảm ơn nhau nên không ai thèm bắt (Thư Thiên cùng madam Bông chạy lông nhông suốt đêm đi tìm đt bỏ quên trong xe cụ M, thăm 4 khách sạn Mariot tìm Mr Nguyen không ra, vì cụ M lấy tên Nhựt Bổn Kutatasoa ở khách sạn, phải gọi về Tẽxas, lên Canada tìm đt cụ M, chắc mấy chỗ đó gọi ngược lại cho Ngọc). 6 giờ sáng là thằng con của Thu bắt đầu ư ử từ nhỏ tới lớn, tới tru lên (Thu coi mấy cậu khuyển là con, và nói chuyện với tụi nó như nói với nguời).
Sáng hỏi Thu, Thu cười, giải thích nó đòi ăn giờ đó là bình thường, vì giờ đó cả nhà đã dậy để đi làm "tụi này là dân lao động mà". Đây là 1 nét rất hay của đời sống Mỹ gốc Việt, một gia đình lao động, làm việc lương thiện, có cuộc sống đầy đủ, bình an, biết hưởng thụ cuộc sống, tin kính Chúa và cũng tôn trọng sự khác biệt, rất cool. Cool ở chỗ sáng sớm CN, 2 vợ chồng trao đổi việc tổ chức bữa lẩu chớp nhoáng (chắc chỉ vài phút) là chiều hôm đó họp lại ăn nhậu cả mấy chục mạng (gia đình Băc Kỳ của tôi phải nghiên kíu kế hoạch chắc cả buổi). Lao động kiểu Thu và Ngọc sống hạnh phúc hơn vua.
Lại nghe Thu nói chuyện đt với ông già nuôi người Mỹ (nuôi nàng từ năm 14, tới năm nàng 18 từ tiểu bang khác về Cali chơi, bị "qủa trứng/gà" trổ tuyệt chiêu nên rời Cali được vài tuần thì nàng xách vali về Cali "đi đâu cho thiếp theo cùng, đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam" tới nay chắc cũng trên 30 năm). Thu nói chuyện về nhồi sọ tôn giáo bởi mẹ nuôi hồi xưa. Thu có biệt tài nói làm mình hiểu liền về cái cốt lõi của vấn đề (tôi muốn nhắc lại ở đây nhưng không thể nào diễn đạt đơn giản, chính xác như Thu, nên thôi)
Tóm lại 2 đêm ở nhà trứng/gà là 2 đêm kỳ lạ, siêu thực.