10 tháng 12, 2013 07:31 Dớ viết:
Tao đang buồn và chán đời vô sân trường không phải để tìm về "dòng sông tuổi thơ " mà để tình đời đen bạc. Ngày nào tụi mày bu lên sân trường giỡn chơi khoái trá bây giờ tụi mày chỉ đáo qua coicó cái trò gì vui không. May mắn cho tao làm sao mà gặp ngay cái bài của thằng Lý hù Là Dũng caca. Nó viết cái gì đó về rượu chè tao hổng biết nhưng mà nó thẩy ra cái bài thơ của Nguyễn Bính , tao đọc xong là muốn đi "tự dận" :
.......
Nợ tình chưa trả tròn một món,
Sòng đời thua đến trắng hai taỵ,
Quê nhà xa lắc xa lơ đó,
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay,.....
Tao vô sân trường lần nữa dọc lại bài thơ để có thêm ý chí trước khi vung đao "tự thẻo" để giả từ cuộc đời phong lưu củ, biết co mình mà tu, phải tu một keo cho cuộc đời mình yên ổn.
Xui xẻo cho tao mày ở đâu lại ló cái mặt ra hô hào kêu la chuyện sân trường vắng lặng, lại còn nhắc chuyện củ, réo tên tao là nghĩa làm sao hả cái thằng cụ Cao lưỡi dài hơn tay kia ?
Chán mày thiệt ! Bắt tao phải trả lời mày, phải gõ chữ trên sân trường.
Thời khắc cương quyết đã trôi qua, bây giờ tao lại thấy tiếc...đành phải giữ lại cái cục nợ đời, lại sống tiếp cái cảnh đời đau khổ.
Than ôi ! Tại sao Cụ Cao nó phá không cho mình cụ cao ?
He he he
Dớ