| 30 tháng 10, 2013 00:46 Dũng lênh láng viết: Bao nhiêu năm đời ta có Đảng, Hôm nay ôn lại quãng đường dài Ngọt bùi nhớ lúc đắng cay Ra sông nhớ suối, có ngày nhớ đêm Mấy anh đừng có lồng lộn lên khi đọc bài thơ nhập đề của tui nghe (Ở Taberd.org không có nói chiện chính chị, chính em, đây là tui dẫn nhập kiểu “lòng thòng hòn dái đánh đu, con chim có tổ, đàn ông có cù”). Ngọc mới gọi cho tui nhắn là Hà Gia Hòa biết có cái opening về Oracle, và nhắn tui nhắn lại ngay. Tui gọi Hòa mà nàng không bắt máy, bèn gọi lại Ngọc để cám ơn Ngọc, và nói là đã để voicemail cho Hòa. Nổi cơn, Ngọc bèn hăm “thằng Hòa này làm biếng bắt máy lắm, để Ngọc gọi liên tục cho nó, vừa gọi vừa thắp nhang, gọi 3 hồn 9 vía nó, cho chừng nào nó bắt máy thì thôi” Cử động, tui bèn làm thơ tặng Ngọc. Thơ hay là thơ tự nhiên, cái gì tự động tới trong đầu thì cứ phun ra xối xả (à la mode “Trần Quốc Thắng” - thi hào Facebook), bài thơ ở trên do tui tự nhồi sọ để thi tốt nghiệp cấp 3 năm 1976, tự động chui ra, đút vô không được. Thôi thì chép tặng Ngọc, sửa lại như dzậy được không? Trên hai năm nay đời ta có Ngọc Hôm nay ôn lại quãng đường này Ngọc-Thu, Thu-Ngọc, n(ch)àng-ch(n)àng Tuy hai là một, một mà là ... hai Taberd dịp lớn hay vừa Ngọc chơi lớn, nhỏ ... cũng đều có Thu Bếp ngon, lòng chủ yêu kiều Tam sinh hữu hạnh, ai từng trải qua?
Taberd bẩy mươi sáu, Ca-li ... Úc, Tây, Việt, “Nã” ... quây quần về đây Vui, chơi, cười nói xum xuê Lời khôn, lời dại, mấy ai e dè?
Phước tài bản đến từ miệt dưới, Về đây cười, như mới hôm qua Sơn dù thon thả đi nhiều, Trong “lòng quần chúng”, vẫn là Sơn xưa
Còn cậu Dớ, tự con rồng tiểu Đường ái ân trông khá loằng ngoằng Xoay dọc rồi lại xoay ngang Xoay lui, xoay tới, bốn bề thê vây Tạo nghiệp nặng, Dớ như tu tỉnh (hú?) “Đầu” đã mòn, ngựa nản chân bon Nay thì Dớ makes plan “tu” Rằng: Tu là cõi phúc, tình là dây thun Chim hồng-hộc, phen này ngáp-ngáp Cho vô lồng, nhốt ở quán Kim Dù: ba thê - bẩy thiếp - lai rai Lòng “trinh” vẫn xịn như khi ông-dèm
Thắng quái khách, thi hào facebook Phun thơ tiên, lai láng đầm đìa Mỗi lần thơ Thắng bắn xa Thầy Đạo kinh hãi, anh em hết hồn
Thắng “bốn mươi mí”, con thơ bé tí Con là chân lý, Xuân còn soan ghê Đạn giữ kỹ, đừng nên lạc đạn Coi chừng thằng cu tí có em Mẹ em cu tí tên Z(i), Thì xin giã bạn, Xuân cho trọc đầu.
Hưng xì thẫu, nét đẹp vô sắc (sắc bất dị không, không bất dị sắc Sắc chính thực là không, không chính thực là sắc ... Còn lại các uẩn kia Đều cũng như vậy cả) Thụy não nùng bên Tín thiền sư Nàng Nghiêm đẹp tựa Tây Thi Bên ông nội Thiện - chính “him” chồng nàng ...
Rằng chơi phải có chỗ chơi Chơi không có bạn, làm sao chơi? trời!
Kiếp sau nếu chọn bạn hiền Xin Thu đứng trước, Ngọc chầu theo sau.
Cám ơn hai bạn thật nhiều
|