| 27 tháng 04, 2013 23:58 Nguyễn Quốc Bảo viết: Anh Làm DẬP MẬT CÔ DÂU Mất Rồi !
Các cô mất cái ngàn vàng Thường hay chạy chọt thuốc thang dối đời ...... Có cô nọ ngựa quá trời Đến ngày chồng cưới mất rồi còn đâu ? Bà già lo sợ điên đầu Vỏ lựu trắng , phẩm đỏ mầu kiếm mua Dạy con tẩm kỹ mu rùa Chàng rể ngờ ngệch hẳn thua keo này ? Anh chàng thợ nhuộm loay hoay, Lấy lầm phẩm lục bán thay phẩm điều Cô tẩm kỹ cái mỹ miều Tối đèn tắt lửa người yêu biết gì? Giả vờ e thẹn tí ti... "Anh ơi thư thả mất đi đâu nào ? Đừng làm mạnh quá em đau ! " Tân lang sung sướng tưởng đâu lên trời ! ! Sáng ra nhìn thấy eo ôi ! Gối chăn loang lổ khắp nơi xanh vàng... Chị ả cuống quít bàng hoàng , Chạy về nhờ mẹ lo toan vụ này. Bà nhạc mưu mẹo một cây Nhác thấy chàng rể mắng ngay phủ đầu : "Sao anh hùng hục như trâu ? Anh làm dập mật cô dâu mất rồi ! Giấu đi kẻo chúng bạn cười Con gái má lấy phải người vũ phu !
Hu Hu ...
|