26 tháng 03, 2013 22:26 Nguyen pham viết:
Sáng hôm nay cô giáo bước vô lớp vô cùng hớn hở, mấy anh bị cô " điểm danh " hôm qua, không biết sắp có chuyện gì mà làm cô vui quá vậy. Vừa ngồi xuống là cô đã oang oang :
- Haha, chào các anh, nhờ anh Hải Dớ mà tôi lôi ra được anh MÔ PHẠM, hôm nay bài học của chúng ta là phát âm SỜ hay KHÔNG SỜ. Bài này thì anh MÔ PHẠM lên bảng là đúng rồi.
Không biết cô đang dạy gì nhưng nghe được lời cô và trò như sau:
- Nào anh MÔ PHẠM lên đây, anh đâu cũng sờ phải không, được rồi, anh thích vậy chứ gì, tôi sẽ cho anh sờ cho anh sáng mắt luôn, anh nhìn lên bảng, mấy chữ tôi viết trên bảng, chữ nào cần sờ và chữ nào không được sờ. Trước tiên anh nói cho tôi hai hàng đầu.
- Dạ, hai hàng đầu thì trên không sờ, dưới phải sờ.
- Sai rồi, trên phải sờ, dưới không được sờ. Anh phải sờ cho đúng chỗ, hiểu không?.
- ???????
- Hai hàng tiếp theo, có sờ hay không sờ
- Dạ, phải sờ hết.
- Cái anh này, nhìn kỹ lại đi, ai cho anh sờ mà anh sờ, trên dưới gì đều không được sờ, rõ chưa ?
- ???????
- Rồi, hai hàng cuối thì sao
- Dạ chắc lần này thì phải sờ cả trên lẩn dưới.
- Thật tình hết nói anh luôn, sao anh ham sờ vậy, 2 chữ cuối này cũng không cần ... phải sờ.
Trời ạ, mệt luôn vậy đó, phát âm tiếng Anh sao mà khó thế , khi nào cần phát âm SỜ và khi nào KHÔNG SỜ mà MÔ PHẠM giờ sợ .... sờ đến già luôn.
Sau buổi học này MÔ PHẠM về làm lể xoá tên MÔ PHẠM , vì sờ với không sờ sao mà mệt quá....
Lại hạ màn
Nguyên