14 tháng 03, 2013 20:46 Dũng viết:
Đến gần trưa thì tới lượt tôi vào phòng,con bé y tá bèn nhanh nhẹn
đo huyết áp và biểu ngồi chờ tới lượt,một lúc sau không hiểu sao con bé
đo lại thì thấy tự nhiên huyết áp vọt lên cao,nó bèn cằn nhằn :” Cái
ông này lạ ghê ,mới lúc nãy đo thì thấy bình thường,còn bây giờ thì tự
dưng leo lên cao là sao ta?”.
Chính thử nhờ bà già y tá đo huyết áp, rồi cho anh em biết xuống, hay lên?
Ông nào thời trai trẻ mà hay vào những
chỗ mà mấy bu hay gọi là nơi “không lành mạnh”,lại thêm cái tật hay
khoái táy máy quờ quạng tay chân,gặp gì là hăm hở bốc lấy bốc để thì về
già thế nào cũng mắc những bệnh về xương khớp tay chân.Cha nào hay xách
súng đi bắn dạo,bắn lung tung,bắn theo kiểu Hollywood như chuông reo là
bắn,mà không reo cũng bắn , kể cả bắn chỉ thiên hay buồn buồn bắn thằn
lằn trên tường nhà,nghĩa là gặp đâu bắn đó và ham hố tới cái độ cuối năm
gần tới giờ giao thừa rồi ,mà vẫn còn xách súng chạy rong để đi tìm
chỗ bắn cú chót ,gọi là bắn xả xui năm cũ và đón chào năm mới thì y như
rằng có ngay “thằng” bệnh Tuyến Tiền Liệt.
Cái này còn phải xét lại, Vinh Đi Xi vẫn phây phây "trên nòng súng, quê hương, tổ quốc đã vươn mình", mà Nguyễn Thanh Nguyên thì sắp hết pin "nếu anh còn trẻ như năm cũ, cả họ em thì chết với anh" (trong history, không có chữ "nếu"). Theo thuyết tiền định thì trời cho ai, người ấy hưởng. Vinh Đi Xi là buzinet men biết điêu với trời nên còn "của ăn, của để", Nguyên thì kỹ sư chân chỉ hạt bột (ai mà biết ma ăn cỗ), hard disk, memory có chừng đó, không extend được, mà có extend cũng chạy chậm rì rì "trèo lên, lên trèo lên, trèo lên, lên trèo lên", nhưng chưa lên đã xuống. Võ Long Hải thì đau lưng chứ tuyến tiền liệt còn tưng tưng lắm. Cao Đình Hưng bây giờ ngó đạo mạo giống mục sư, không biết máy móc nó thế nào?