| 30 tháng 12, 2012 23:57 Nguyễn Quốc Bảo viết: Đường tình NHẬT KÝ ĐỜI TÔI THUYỀN MƠ, CHUYỂN BẾN nhẹ trôi im lìm CHIỀU trên NHỮNG ĐỒI HOA SIM TÌNH THƯ CỦA LÍNH gởi niềm riêng em Có loài HOA NỞ VỀ ĐÊM Một loài HOA TRẮNG mang tên là quỳnh Gót chân NGƯỜI LÍNH CHUNG TÌNH BẠC MÀU ÁO TRẬN vẫn tình không phai CHỜ ANH TRỞ LẠI ngày mai ĐƯỜNG XƯA LỐI CŨ sánh vai TÌNH HỒNG Bây giờ em THẤY GÌ KHÔNG Làm sao em biết NỔI LÒNG NGƯỜI ĐI Bây chừ ĐÔI NGÃ CHIA LY Cho NGƯỜI Ở LẠI CHARLY nghìn trùng Đường chiều phủ kín MƯA RỪNG SAO EM KHÔNG ĐẾN trời rưng rưng sầu Cạn nguồn GIÒNG LỆ THƯƠNG ĐAU Thương HÀN MẠC TỬ sớm mau lìa trần PHÙ DU kiếp sống chinh nhân ĐOÀN NGƯỜI LỮ THỨ, BƯỚC CHÂN ÂM THẦM Và SAO CHƯA THẤY HỒI ÂM Của người TÌNH LỞ TRĂM NĂM đợi chờ Dẫu rằng TÌNH LÀ SỢI TƠ DẤU TÌNH SẦU vẫn BƠ VƠ cuối tuần Phương này PHIÊN GÁC ĐÊM XUÂN BUỒN VUI ĐỜI LÍNH trầm luân tháng ngày chiều nào TỪ GIÃ THƠ NGÂY AI XUÔI VẠN LÝ vui vầy nước non LỜI THỀ SÔNG NÚI vẫn còn TÌNH ANH LÍNH CHIẾN chưa sờn chí trai TÌNH ANH BIỂN RỘNG sông dài DẤU CHÂN KỶ NIỆM,THƯƠNG HOÀI NGÀN NĂM
|