| 30 tháng 12, 2012 23:51 Nguyễn Quốc Bảo viết: ĐÊM TÀN BẾN NGỰ cô liêu AI RA XỨ HUẾ hắt hiu tháng ngày Ôi chao THÀNH PHỐ MƯA BAY KHÓC NGƯỜI TRINH NỬ đắng cay tình đời HAI PHƯƠNG TRỜI CÁCH BIỆT rồi, NGẬM NGÙI cắn chặt bờ MÔI TÍM màu BAO GIỜ TA GẶP LẠI NHAU NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG giọt sầu ly tan Anh XIN TRẢ LẠI THỜI GIAN ĐƯA EM VÀO HẠ thênh thang vùng trời THÔI thì ANH BIẾT EM ƠI DƯ ÂM ngày MỘNG SẦU đời khó quên CĂN NHÀ MÀU TÍM êm đềm MỘT TRỜI THƯƠNG NHỚ làm nên CHUYỆN TÌNH NÉT BUỒN THỜI CHIẾN điêu linh Ráng đi em CHUYỆN CHÚNG MÌNH qua mau TÌNH ANH LÍNH CHIẾN địa đầu Trao em ÁO ĐẸP NÀNG DÂU mai này CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI có hay ĐÊM BUỒN TỈNH LẺ tháng ngày héo hon TÌNH YÊU CÁCH BIỆT mõi mòn SAO ANH LỖI HẸN em còn đơn côi Ngày MAI ANH ĐI XA RỒI ĐÒ TÌNH LỠ CHUYẾN bờ môi nhạt nhoà TÀU ĐÊM NĂM CỦ mấy toa BIỆT LY như CHUYỆN TÌNH HOA TRẮNG tàn NỔI LÒNG mang tận quan san Là như vai nặng HÀNH TRANG GIÃ TỪ Phương này VẦNG TRÁN SUY TƯ Xem như PHÚT CUỐI, TẠ TỪ TRONG ĐÊM Mà SAO EM NỞ ĐÀNH QUÊN RỪNG CHƯA THAY LÁ, GỌI TÊN BỐN MÙA Tiền đồn THÁNG SÁU TRỜI MƯA Trọn tình thương nhớ CHO VỪA LÒNG EM Trở về MỘT CHUYẾN BAY ĐÊM VÙNG TRỜI NGÀY ĐÓ càng thêm mặn nồng TẠ ƠN, TRĂNG SÁNG ĐỒI THÔNG CƠN MÊ TÌNH ÁI phiêu bồng LÃNG DU Ngõ hồn lạc lối VƯỜN THU MỘT ĐÊM KHÔNG NGỦ ngục tù con tim Ngày mai anh BIẾT ĐĂU TÌM LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ im lìm bơ vơ
|