29 tháng 12, 2012 12:00 TqThắng viết:
Thưa thầy, Cụ M và các BE,
Tối qua thầy trò gặp nhau ở nhà LHNgọc, tôi mới học được bài học là không có gì quý hơn tình thầy trò và tình bằng hữu mà theo tôi đó là giá trị lớn nhất mà chúng ta khó khăn lắm mới có được; đêm qua, tôi không thấy được những thành kiến, những dị biệt gì hết ngoài tiếng cười ròn rã của bạn bè bao năm xa cách. Tôi ngồi ôm vai Dzũn, Việt (Dược sỉ) ngồi ôm vai tôi......và hai vợ chồng Ngọc+Thu lăng xăng khắp nơi coi bàn ăn có đầy đủ đồ ăn chưa, hai vợ chồng Vinh thì tíu tít kể chuyện cho các bạn nghe ở vùng đê xê, HDBính than thở vợ tao cho phép đi chơi tới thứ hai thì lên đón tao về, HGHoà và ĐTTín thì thao thao bất tuyện với tôi về chuyện qũy TT Taberd76...hai vợ chồng LGThanh thì lựa đồ ăn lẫu nào ngon là ...lượm hết, hai vợ chồng Thiện tối nay hơi.... im lặng, SM thì biến lặng bất thường (lo tìm em) như...thường lệ, vợ chồng Khoa thì cũng vẫn bình thường...như củ.
Đó là những hình ãnh mà tôi nhìn thấy được trong buổi tối hôm qua mà trên đường lái xe về một mình tới nhà đã hai giờ sáng, vợ tôi vẫn còn thức chờ tôi.....và hỏi tôi có chuyện gì mà tôi cười cười hoài vậy.....tôi đánh phải nói "thiệt" là ngồi bên cạnh Việt Dược sỉ......nó cứ thọt lét anh hoài nên tới giờ anh vẫn còn nhột... chỉ là vậy, với tôi tình thầy trò, tình bằng hữu có lẽ là trên hết.
Thân, Thắng