10 tháng 12, 2012 17:32 Trần Đạo viết:
Hello Anh Bảo
Đã từ lâu , anh Bảo liên tục gửi nhiều bài rất giá trị ,về mọi lãnh vực do sưu tầm đuọc, khi thì gửi lên sân trường, lúc thì đi từ ĐHVK qua hôp thư riêng của tôi , cám ơn anh . Đặc biệt 2 ngày nay anh dã cho tôi đọc bài NGHỊCH LÝ CUỘC ĐỜI đã được post lên ngày 9/12/2012 và coi như nhờ nó mà tôi đà được MẠC KHẢI có nơi còn gọi là NGỘ , khi đọc sách khác về GIÁO DỤC mà vẫn còn vướng mắc .
Tôi đã coi đây như là kinh NHẬT TỤNG phải thuộc lòng để đưa vào cược sống ĐỜI THƯỜNG . Xưa nay tôi vẫn nghĩ một cách thoải mái rằng LÀM CHO THA NHÂN ĐƯỢC HẠNH PHÚC CHÂN THẬT LÀ MÌNH HẠNH PHÚC RỒI . Quả thật đôi khi ý tưởng này như còn "VƯỚNG VÍU" một cái gì , KHÔNG ỔN ", " CHƯA THOÁT" lắm .
Hôm nay những dòng KINH NHẬT TỤNG của NGHỊCH LÝ CUỘC ĐỜI giúp xóa đi cái VƯỚNG VÍU , KHÔNG ỔN , CHƯA THOÁT kia , đi đến kết luận rằng : NGƯỜI TA THƯỜNG VÔ LÝ VÀ VI KỶ . NHƯNG DÙ SAO CHÚNG TA VẪN YÊU HỌ .
Anh đừng buồn khi ít thấy hồi âm . Người ta muốn đã suy nghĩ một cách dễ thương rằng thay vì " mất giờ " trả lời anh thì người ta cố dành tron vẹn thì giờ đoc bài của anh gửi tới .
Cảm ơn , cảm ơn anh BẢO .
Chào anh
Trần Đạo