Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Nội dung
Bấm F8 để viết tiếng Việt có dấu  (xem Hướng dẫn)
Đề mụcTào lao (Bàn loạn)
Chủ đềSân trường Taberd
12 tháng 06, 2012 09:43   Trần quốc Thắng viết:

Cứ mổi buổi sáng sau khi được "thã" xuống từ xe trường, tôi vắt giò mà chạy đến trước cỗng, giành chổ gần cỗng ra vào nhất, đứng đợi và trên tay thì vo-ve...trái banh bàn mà chút nữa đây sẻ có một cuộc "đọ sức" ghê hồn bằng lối chạy "nước rút" để.... giành bàn đá banh bàn ngon nhất, thông thường là ba bàn cuối gần kiosque bán tập vở, bút viết....lặc vặt; và nếu muốn giành bàn nào thì tôi sẻ không mấy khó khăn để..chiếm, vì trong khoãng thời gian đó (lớp bãy), lối chạy cự ly của tôi thì gần như "vô địch thủ" so với đám con nít Taberd nói chung.

Thỉnh thoãng chán chơi đá banh bàn thì tôi đi xem xi-nê mà tôi nhớ cứ mỗi lần như vậy, vô cửa là mười đồng (hai đồng kẽm tám cạnh có số năm ở giữa) thì được xem phim đủ loại và nếu tôi nhớ không lầm thì Free Vincent là..chủ rạp trong thời gian này. Được xem nữa tiếng thì chuẫn bị vào lớp, nhưng ngoài ra, thưỡ đó còn có một sở thú nho nhỏ ở bên cạnh dãy lầu lớp sáu, bãy, nhưng không bao lâu thì dẹp đi và làm khu vệ sinh, tôi không nhớ rỏ là đã xem được con thú nào nhưng tựu trung có lẻ vì qúa it nên cũng không làm cho tôi có nhiều "ấn tượng" cho lắm.

Tiếng trống trên sân trường để tập họp dưới chân cột cờ làm tôi nhớ nhất, tiếng trống rất có hồn vì sau khi nghe tiếng trống thì từng đám học sinh ngoan ngoãn xếp hàng theo từng lớp và đứng chung quanh cột cờ; đây là điều mà tôi nhớ mãi, tiếng trống này mang âm điệu nghiêm khắt như thế nào đó mà tôi biết được một điều là trong sân trường với cả ngàn học sinh Taberd...nhưng....im phăng phắt và đó cũng là nét đặc thù của kỷ luật Taberd mà tôi đã được hội nhập từ những ngày còn tuổi teen và đó cũng chính là những bước đầu tiên cho hành trình trên đường đời của mình.

Vào những năm đó, tôi luôn ở lại trường sau giờ học và thường khi vào chơi đánh bóng bàn buỗi trưa cho đến sau bốn giờ chiều thì mới được chơi bóng rỗ và sau đó thì đón xe trường "ké" của đám con nít tiểu học để về nhà vào buổi chiều và cứ như vậy cả năm trời của...tuổi teen nên tôi ít có dịp tiếp xúc với xã hội bên ngoài sân trường. Nhìn lại, tôi mới biết là mình đã quá may mắn vì được giáo dục ở một nơi có đầy đủ không khí lành mạnh của tuổi teen mà càng lớn lên, tôi mới thấy giá trị thật sự của việc giáo dục từ các Free mà đã giành hết tâm huyết của mình trên con đường phục vụ tha nhân, trên con đường hướng dẫn thanh thiếu niên ở ngưỡng cửa khó khăn nhất của một đời người.

Tôi vẫn còn nhớ đến sân trường, vẫn còn đó... tiếng bàn chân dặm trên sân trường từ sáng sớm, tiếng trống trên sân trường giờ vào lớp, của những bước chân không được làm náo động khi vào lớp, của những giờ ra chơi...giành qùa bánh ở kiosque Ba-tí-xệ, của những buổi trưa nắng gắt ngồi chờ Free Anh Phong dẫn xuống Lasan Mossard đá banh, của những buổi chiều rượt đuổi theo trái banh bóng rỗ và dĩ nhiên trong giấc ngủ đầy mộng đẹp để chuẫn bị cho....vòng chạy đua nước rút của sáng sớm hôm sau để........giành bàn đá banh bàn.

  Kèm thư gốc vào phần trả lời
Trả lời *  Lưu trữ hình mới       Xem hình lưu trữ
Tên người gởi
E-mail *
Mật khẩu *   Quên mật khẩu
Ghi chú: * mục cần thiết