25 tháng 04, 2012 22:42 Nguyễn Quốc Bảo viết:
Thơ tiếu lâm:
CÁI THÚ NHỔ RĂNG
Ta cám ơn mấy cái răng chết tiệt
Nhờ chúng mi ta được biết thiên thai.
Răng mìệng thường đi với tóc tai,
Chứ ai biết giúp du chơi bồng đảo?
Kể Ông Trời cũng thật là khéo
Tạo cái gì cũng hoàn hảo, tinh vi.
Răng bị sâu, tưởng chỉ có vất đi,
Vậy mà lại làm sướng tê, sướng tái!
Tạ ơn Trời đã ban cho thế giới
Những cô nàng nha sĩ "giỏi" như ri
Nghệ thuật nhổ răng hết sức thần kỳ
Đã không đau lại mê ly quá đỗi!
Lọt êm êm giữa bốn gò bồng đảo
Mắt nhắm nghiền mà nghe bão trong đầu.
Răng bị cà, nhưng ta chẳng thấy đau.
Miệng há hốc, cứ tưởng đâu tiên giới.
Tóc dựng đứng, bù xù, hay tóc rối,
Hơi thở chừng như hấp hối, chao ôi!
Phòng răng ni đã thu hút ta rồi!
Mai trở lại, nhổ thêm vài chiếc nữa!
CTN