07 tháng 04, 2012 20:06 Vũ Văn Chính viết:
Năm nay có cái món in hình lên sách vở mà tụi tôi cũng thích,có bữa mua cả một tấm bìa lớn mà trên đó có những hình cây cỏ như hoa hồng,hoa cúc,rồi muốn in hình nào thì cứ tách ra nhúng vào nước và dán lên tập sách,rồi lấy cái ngón tay chà cho miếng giấy đằng trước cho bóc ra là lộ tấm hình in,nhưng vì miếng giấy in này của việt nam nên nó in hay bị hư,nhiều khi bóc ra thì chỉ còn nửa bông hoa mà mầu sắc thì lòe loẹt chẳng đẹp tí nào.
Về sau có một loại giấy in của nước ngoài mà nét vẽ và mầu sắc rất đẹp,không cần nhúng nước chỉ cần bóc ra và dán thôi vừa bền vừa đẹp,có bữa tụi nó dán lung tung dán cả lên áo thằng ngồi đằng trước.Sau này có những tấm hình nổi 3 chiều của nhật rất là đẹp và sinh động,đa số là hình phong cảnh và hình chúa Jesus ngồi cầu nguyện trước ánh trăng ,tụi tôi mua xong hay dán trước những cuốn sách học để ngắm hằng ngày.
Rồi còn một loại trò chơi hình các con rắn,rết,bò cạp,con chuột làm bằng cao su dẻo mà mới nhìn thì thấy hoảng vì nó rất giống con vật thật,nên vào lớp là tụi nó lôi ra hù nhau tứ tung,vậy mà cũng có đứa nhát gan hét lên inh ỏi,nhưng rồi dọa mãi cũng chán thôi.
Có những buổi trưa tan học cả nửa lớp cùng với lớp khác kéo nhau đi đánh lộn với lũ nhóc bên nhà thương Grall,không hiểu có đứa nào trong lớp đi học về thì bị bọn nhóc ở bên nhà thương Grall chận đường ăn hiếp,nó hẹn trưa đi học về thì sẽ giao đấu.Đúng hẹn cả hai bên dàn quân ngay góc Nguyễn Du-Hai Bà Trưng cũng cái thằng Duy Hải cầm đầu ,nhưng bên Taberd quân số đông hơn nên bọn nhóc nhà thương Grall vừa bỏ chạy vừa ném đá.Được phi báo kịp thời nên đích thân frère Cortina An Phong chạy ra lôi cái đám nhóc Taberd hung hăng về trường ngay lập tức và giải tán.
Nhớ lại có những lần đi trễ không vào cổng được phải đi về, và hôm sau phải có đơn xin phép nghỉ thì mới được vào lớp,có lần tôi phải nhờ đến mẹ thằng Nguyễn Ngọc Hùng Dũng là MC Việt Dũng về sau này xin giùm,tôi chơi với thằng anh họ của Việt Dũng cũng học Taberd trên tôi một lớp,thỉnh thoảng nó dẫn tôi tới nhà Việt Dũng chơi,bố Việt Dũng là Dân Biểu Nguyễn Ngọc Bảy,mẹ nó là Dược sĩ nên nhà nó có mở thêm tiệm Pharmacie Thánh Tâm ở gần Ngã Ba Ông Tạ.
Tôi còn nhớ bà chỉ cần nhấc phôn lên gọi đến phòng Giám học xin cho thằng cháu nghỉ học là tôi, bà nói :“tôi là vợ ông Dân Biểu Nguyễn Ngọc Bảy đây thưa frère “thế là xong rất nhanh chóng không cần phải đơn xin phép cho rườm rà,tôi phải nhờ đến bà vì sợ về nhà bị la rầy chỉ có thế thôi.
Phải nói là ngày thứ 7 các lớp 8,9 được nghỉ trước các lớp 10,11,12 đến hai tiếng,trong khi chờ đợi ông anh ra về thì tôi thích nhất là được lội bộ ra Sài Gòn chơi cho thỏa thích,lại sẵn có tiền lương cuối tuần trong túi nữa tha hồ mua sách hình hay đồ chơi.Có lúc tôi chỉ lẩn quẩn ra khu Bưu Điện ngồi ăn hàng rồi vào Bưu Điện ngồi ngắm các ông khách nước ngoài đang gởi thư và hàng hóa,ngắm chán thì tôi băng qua đường qua cả thảm cỏ trước Nhà Thờ Đức Bà ,để sang nhà sách Liên Châu bên kia đường coi ké những sách,truyện tranh nước ngoài mà vào đây đọc sách vừa yên tĩnh vừa mau hết giờ.
Có tuần tôi thả bộ dọc con đường Tự Do ,đi ngang qua nhà hàng La Pagode (cái chùa),Continental,Givral ,băng qua đường đứng ngó tòa nhà Quốc Hội một tí rồi đi tới khách sạn Caravelle ,nhìn vô văn phòng hãng máy bay Air France thấy cái maquette chiếc Boeing 707 to tướng, là tôi mê mẩn đứng nhìn say đắm,đi tới một đoạn là cái trung tâm mua bán đồ chơi thật lớn : Sài Gòn Départo mà cứ cách ít tuần tôi lại vào xem,xem chán tôi lại đi tới đầu đường chỗ khách sạn Majestic băng qua bên kia đường,đi dọc bờ sông Sài Gòn đến chỗ bến Bạch Đằng chỗ có nhà hàng nổi Mỹ Cảnh, rồi canh giờ quay về trường thì vừa kịp lúc 12 giờ trưa tan học của lớp ông anh,tiếng chuông Bưu Điện hú lên vang lanh lảnh thật xa.