01 tháng 04, 2012 20:06 Vũ Văn Chính viết:
Tết Nguyên Đán Nhâm Tý 1972 lại về ,vẫn những buổi lễ chúc Tết các Frère và Thầy Cô, trước khi chúng tôi trở về nhà nghỉ ăn Tết với gia đình.Thường ăn Tết xong là vào học tụi nó hay đem pháo vào trường chơi,thôi thì đủ loại nhưng thường thì chỉ được phép chơi pháo dây,kéo hai đầu sợi dây là pháo nổ và nó có đủ màu sắc,rồi pháo đập với một hàng dây dài nổi lên từng cục nhỏ,pháo này vừa chơi đập vừa dùng súng bắn.
Ngày ấy có một loại súng bắn pháo nó bằng gang hay nhôm gì đó,nó y chang như cây súng rouleau của Cảnh sát,bên ngoài mạ bạc có cái bá súng bằng nhựa cứng màu ngà voi,dùng để bắn pháo dây mà ít thằng có nên khi mang vào lớp là tụi nó bu vào mượn chơi một lát.Thằng thì tập quay súng y như trong truyện cao bồi,rồi sẵn có dây pháo trong ổ nó bóp cò chơi luôn mấy phát.Về sau thấy có đứa đốt cả pháo chuột lẫn pháo lớn trong sân,nhà trường bèn cấm học sinh chơi pháo trong trường,có lần mấy ông hứng chí móc cây súng ra chơi trong lớp,quên đi cái phòng Giám Thị bên cạnh thì bị tịch thu từ đó mới hết đồ để chơi pháo.
Do Taberd toàn là đực rựa không nên thỉnh thoảng vào những ngày lễ Tết Nguyên Đán,có những trường nữ như: Gia Long,Trưng Vương,St Paul,Thiên Phước.. Xin phép vào trường để bán báo của trường các bạn ấy,thường thì muốn bán báo thì chỉ có giờ ra chơi là thích hợp nhất,nhưng khổ một nỗi các anh Taberd nhà ta cứ thấy áo dài hay váy xanh là như mèo thấy mỡ,mấy anh giương con mắt ra để ngắm em cho rõ,từ ông đàn anh cho tới mấy thằng em lớp 8,9 đang sắp tuổi dậy thì kia,mặt ông nào ông nấy sáng rỡ lên làm các em thấy chết khiếp,đã vậy mấy anh còn la hét và huýt sáo vang trời dù thật ra dân Taberd con nhà giàu học giỏi nhưng ..nhát gái,làm mấy em cứ đứng như trời trồng để mấy anh tha hồ ngắm,mặt thì đỏ tay chân quýnh quíu cả lên lo chống đỡ thì còn bán chác gì nữa.
Có lần mấy em túm tụm đi ngang ,mấy anh ngồi đếm cứ 1,2,3,4 là thế nào trong số các em đi cũng có em bị trẹo giò thế mới là lạ.Biết là vào trường toàn đực rựa thế nào cũng bị khớp,nhưng năm nào cũng phải đi bán báo Tết cho trường nên phải chịu thôi.
Về sau rút kinh nghiệm,mấy em đến trường bán báo vào những giờ các anh đang lo học,cứ xin phép phòng Giám Học và đi thẳng vào lớp mà bán cho chắc cú,thế mà nhiều khi cũng sơ sẩy không thoát.Có lần cả lớp 8-3 đang thay đồ để sửa soạn học Thể Dục thì lù lù thấy mấy em đang đi tới,cả lớp hoảng hồn như cái chợ vỡ vì đang thay đồ, có đứa quýnh lên vì mắc cở nên quay mặt đi chỗ khác. Thằng Duy Hải và thằng Hùng năm nay cũng lớn bộn rồi,tụi nó thản nhiên cởi quần dài ngay trước mặt mấy em ,cứ để nguyên cái quần sịp mà khúc giữa nổi hẳn lên một cục ,rồi cứ thế mà chạy trước mặt các em.
Mấy em gái khốn khổ cứ lấy tay che mặt và bỏ chạy,bỏ lại sau lưng những “tiếng cười ngạo nghễ không thôi” của cái đám con trai, nhưng cũng đáng đời các em vì nghe mấy anh lớn kể lại,mỗi lần qua trường con gái của mấy em để bán báo Liên Sinh của trường,nhè lúc mấy em tập Thể Dục hay trong giờ ra chơi là mấy em cứ chu cái mỏ xinh xinh mà gào :
- Ê ! Taberd ăn me ỉa chẩy,Taberd ăn me ỉa chẩy.
Rồi rủ nhau cười vang ,làm mấy anh cũng sính vính đỏ mặt tía tai không kém.Có em giở giọng nũng nịu :” Mấy anh trai Taberd ơi! lại đây chị yêu nào.”
Hồi ấy ngoài trò chơi đánh cờ careaux ra tụi tôi còn trò bắn tàu chiến,đó là những ô careaux được đánh dấu hàng dọc A,B,C,D,…và từ 1,2 cho đến 10,sau đó mới đặt vẽ tàu theo vị trí mình chọn,thằng cùng chơi cũng vậy và không ai biết vị trí con tàu của đối phương,rồi hai bên cùng viết vào miếng giấy nhỏ để cho nhau biết” tao bắn tàu này”,thí dụ : F6 nếu phía bên kia có vị trí tàu ở hàng F6 thì phải la “Bùm” cho đối phương biết là đã bắn trúng,bắn đến khi đối phương hết tàu trước là thắng.Trò chơi này có 3,4 người chơi một lúc mới vui và cũng chẳng ồn ào gì ,chỉ tội xé giấy nháp ra viết rồi chuyền qua lại xả rác trong lớp thôi,vì vậy mà gặp những môn nào chán và buồn ngủ là tụi tôi vừa học vừa chơi trò bắn tàu.