Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Đề mục: Văn thơ
Nội dung
Bấm F8 để viết tiếng Việt có dấu  (xem Hướng dẫn)
Đề mụcVăn thơ
Chủ đềBỆNH VIỆN PHỤ SẢN TỪ DŨ ( 2 )
01 tháng 02, 2012 08:28   Vũ Văn Chính viết:

                 Người đông thế này nên khám cũng lâu lắm,tôi bèn thả bộ quanh các phòng khám xem có gì lạ không.Đi tới một chút thấy tấm bảng phòng khám Nhũ Hoa ,nghe cái tên thôi cũng đủ thấy hấp dẫn rồi. Nơi đây thì lại không có bóng dáng các bà bầu , mà toàn các em trẻ đẹp và “ ngon cơm “ ra phết,các em thật đông đang đứng lô nhô trước cửa phòng chờ khám, thêm một ít bà sồn sồn đang đi tới đi lui ra vẻ sốt ruột. Cửa phòng khám mở ra rồi đóng lại liên tục ,tò mò tôi đứng ghé mắt vào nhìn thì thấy ôi thôi ! đủ cả các hình dáng nhũ hoa: quả cau nho nhỏ có, quả lê có ,sừng trâu có,bánh bao có,to như trái bưởi có,thậm chí có cả những trái mướp đắng chảy xệ nữa…thấy cha bác sĩ đang lui cui sờ nắn tưng bừng rồi đưa qua chiếu X – Quang , trong lòng tôi nghĩ bụng: “ khổ cho mấy em quá ,hết bị mấy thằng bồ bịch massage nhiều đến nỗi nổi cục u phải vào đây khám,giờ thêm thằng cha bác sĩ  “ dày vò “ nữa mà không dám la làng,cha bác sĩ này vậy mà sướng ghê ta “.
            Đang đứng “say sưa ngây ngất “ ngắm ,bỗng con y tá thò đầu nhìn ra thấy tôi đang đứng tròn xoe mắt nhìn ,nó nháy mắt và biểu lộ một nụ cười bí hiểm trên môi ra điều muốn nói : “ thôi đủ rồi nghe cha nội “ dê cụ “ ,trước khi đóng cánh cửa phòng lại. Tôi lại lững thững đi tiếp thì đụng tới cái phòng Điều Hòa Kinh Nguyệt ( nói cho văn hoa vậy thôi,thực ra nơi đây là phòng chuyên phá thai ). Lạ một điều là ngoài kia chỗ khám thai đông đã đành,thế mà nơi trút bỏ “ của nợ “ cũng đông không kém,đa phần là các em trẻ người non dại bị thằng bồ dụ dỗ đưa lên mây,các em công nhân làm ở các khu chế xuất may mặc ,vì sống xa nhà và lo làm túi bụi nên tình cảm thiếu cái thú tính trong người,gặp thằng này nhìn hay hay là các em bèn tự nguyện “ ân cần trao thân “ mà không cần biết xuất xứ của nó ra sao, chàng Hoàng Tử chung tình hay cái thằng chuyên quất ngựa truy phong ,nên giờ mới phải tới cầu cứu cái phòng “kinh khủng “ này để giải quyết hậu quả cục nợ đời  trong bụng. Nhìn cái thằng cha sồn sồn có bộ râu rất “ dậm dật “ kia đang cố sức an ủi con bồ nhí ,lão quàng vai ôm nhẹ bờ vai cô nàng,miệng thì thào vào tai con bé. Tội nghiệp con bé,nước mắt vòng quanh giọt ngắn giọt dài vì sờ sợ ,mà nếu không vào đây thì cũng không xong,cái bụng mà nó bỗng phì ra thì chết cả đám anh ơi. Con bé chắc trót lỡ yêu và mới đến đây lần đầu. Có chơi là có chịu nghe em gái.
             Trong cái bệnh viện này chỗ nào cũng nhộn nhịp chỉ trừ cái phòng Hiếm Muộn là có cái không khí buồn nhất. Lác đác chỉ vài cặp mang khuôn mặt buồn man mác vì bị chứng vô sinh hiếm muộn. Chả bù cho ngoài kia,người ta “ phịch” nhau là có con ngay tức thì,muốn bao nhiêu đứa là có bấy nhiêu,còn mình thì “phịch “ nhau liên tục gần cả đời mà chả thấy có gì,thế mới là buồn. Đứng ngó thấy đằng kia có tấm bảng phòng Bơm Tinh Trùng Vào Tử Cung (thật 100%) hấp dẫn quá,tính đi tới thì bỗng đứa con dâu gọi điện kêu đi về,uổng thật.
             Không hiểu sao bu nhà tôi bầu cho tôi là người rất mát tay ,đưa các bà bầu đi đẻ lẹ cực kì nhanh.Kinh nghiệm qua 3 lần tôi đưa bu đi đẻ ,hễ cứ thấy đau bụng là tôi đưa bu vào phòng sanh,thì y như rằng sau đó cô y tá phòng sanh xướng lên : Người nhà của bà…đâu? Bà sinh con trai nghe,xin chúc mừng “. Chính vì thế mà bu nhà kí quyết định kì này đưa con dâu đi đẻ thì phân công cho tôi là hợp lí ,và tôi nằm trong “lực lượng phản ứng nhanh “,hễ có triệu chứng gì là tôi cấp tốc đưa con dâu trực chỉ đến bệnh viện phụ sản Từ Dũ gấp.
             Rồi ngày đẹp trời ấy cũng đến,một chiều nọ cô con dâu bỗng thấy đau bụng ,thế là tôi tức tốc chuẩn bị sẵn sàng lên đường thi hành nhiệm vụ . Cùng với bu nhà và thằng con trai đi kèm theo xe Honda ,hộ tống ngay tới bệnh viện. Ở BV này có 2 loại : 1 là khu đẻ dịch vụ sạch sẽ ,có bác sĩ chăm sóc và chỉ đẻ mổ mà thôi nhưng giá cả thì lại cao ngất ngưởng,dịch vụ mà . 2 là khu nhà nước hơi chật chội ,nơi đây chỉ đẻ theo lối thông thường ,giá cả vừa phải. Cũng vì muốn đứa con dâu biết thế nào là cái từ “mang nặng đẻ đau “ ,để nó thấm thía và thương con nó hơn nên cả nhà quyết định đưa vào nằm khu nhà nước ,nghĩa là đẻ thường thôi . Chứ ai muốn “ mang nặng và đẻ không đau “ thì cứ vô tư vào khu dịch vụ kia. Vừa vào tới là được khám và cho vô nhập viện. Ở cái BV phụ sản này họ có đủ cách để tạo ra “ việc làm kiếm tiền “ ,nhất là khu “ bình dân “ nhà nước . Hễ bệnh nhận đau bụng vào khám ,nếu đo được 2 cm là được đề nghị nhập viện vào phòng chờ ( mà đúng ra là phải đo được 8 cm mới bắt đầu có dấu hiệu sắp sanh). Phải nói các em bầu vào đây,ai cũng sợ cái phòng chờ này ,thà nằm lăn lóc ngoài hành lang còn thấye ễ chịu hơn là vào phòng chờ. Vì đã vào đây là khỏi có ra ,muốn ăn uống gì thì nhờ người ta gọi loa cho người nhà mua đem vào,y như bị tù vậy, mà có người cũng phải nằm mấy ngày mới đẻ .

  Kèm thư gốc vào phần trả lời
Trả lời *  Lưu trữ hình mới       Xem hình lưu trữ
Tên người gởi
E-mail *
Mật khẩu *   Quên mật khẩu
Ghi chú: * mục cần thiết