14 tháng 12, 2011 04:14 Lý Hữu Phước viết:
Cuối bài vọng cổ, tác giả còn truyền lại một bí quyết hạnh phúc gia đình
Thôi mà đừng giận nghe cưng,
Để anh bắt chí gảy lưng dùm mình.
Nó liền quay lại cười tình,
Thế là hết giận gia đình êm vui.
(Tôi không sợ vợ – Viễn Châu)
Mượn lời thơ tiếng nhạc, cải lương cho ta mua vui – mặc dầu một cách nhảm nhí nhưng linh động – trong 5, 7 phút (đó là thời gian trung bình của bài hát). Cải lương vọng cổ đã đạt được giá trị giải trí và giá trị văn học trong thi ca... bình dân !...”
(Trích trong tập “Tiếng thơ trong bài ca vọng cổ”, LHP)