09 tháng 11, 2011 09:45 Trần quốc Thắng viết:
Chiếc xe đạp củ kỹ, lộc cộc trên đường phố của một đêm dầy đặc tuyết, một đọan đường võn vẹn chỉ có hai cây số để đến chổ làm mà tôi tưỡng chùng đoạn đường này còn dài hơn từ Sài gòn ra Bình dương. Tuyết phủ đầy đường, cả một thành phố nhỏ trắng toát và gần như không một bóng người và vì có lẽ đêm nay là đêm lễ Thanksgiving nên mọi người quay quần trong gia đình bên con gà tây, chĩ một mình tôi lạc lõng trên chiếc xe đạp củ rích được tặng bởi một người hàng xóm Mỹ tốt bụng; đếm lại số ngày đến Mỹ thì cũng chỉ võn vẹn hơn hai mươi ngày.
Công việc của tôi làm là chất hàng nhu yếu phẫm cho một tiệm bán thức ăn, tạm gọi là tiệm chạp phô, tiệm này có năm người làm tính luôn ông chủ; trước đó vài ngày, ông ta đề nghị tôi làm việc trong đêm Thanksgiving vì không ai muốn làm trong đêm này và không ai ngoài tôi ra để đãm nhận công việc; để đền bù lại, người chủ Mỹ tốt bụng này nói với tôi là trong đêm Thanksgiving, ông đãi tôi, không phải bằng tiệc tùng gì cả mà là...muốn ăn, muốn hút thuốc, muốn uống rượu hay bất cứ món gì trong tiệm thì tôi có quyền sử dụng, chỉ cần viết xuống cho ổng biết là xài cái gì vậy thôi.
Cãm giác chuột sa hủ nếp bắt đầu đến với tôi trong đêm này, sau khi đã làm xong hết những công việc mà tôi cần phải làm, tôi bắt đầu ngồi xuống bày ra tất cả "chiến lợi phẫm" mà tôi đã chọn trong tiệm này để trước mặt và cùng lúc đem giấy bút ra ngồi viết lại những suy nghĩ, những sự thật mà tôi đang có trước mặt để gởi về cho những thằng bạn nghèo khổ của tôi ở Việt Nam.
Đêm nay....ngồi đây...viết lại tâm sự này, tôi thật sự nhớ chúng nó, tôi nhớ từng đứa một và những điều ước mà chúng tôi thường bàn cãi nhau ở quán cà-phê cốc lề đường, thằng thì thích có một gói PalMal, thằng thì thích gói thuốc Lucky và cũng có đứa mong ...một hôp xì gà Hava Tampa. Tôi viết xuống hết những món tụi nó mơ ước...thầm lặng nhìn lên trời cao, đêm nay trăng thanh và cũng chỉ còn một vài vì sao lấp lánh, một hơi Wiskey....tôi thã hồn theo trăng, tôi mới viết lại đoạn cuối của bài viết....tụi bây có biết bây giờ tao mới thấu hiểu cho ca sĩ Bạch yến với bài hát "đêm đông", và bây giờ tao mới biết câu...thấu tình cô lữ đêm đông không nhà.
Mùa Thanksgiving năm một chín, bãy chín