03 tháng 11, 2011 09:54 Trần quốc Thắng viết:
.....nói về "mách có chứng" thì tôi mới sực nhớ ra một câu chuyện; số là ở quê vợ tôi là một thôn xã rất xa xôi với thành phố, tất cả người dân ở đây ai cũng biết ai và cũng có thể nói là chiều nay gia đình bạn ăn cơm với gì thì cả làng cũng điều biết hết....trong ngày hôm sau. Có một lần, có một anh chàng đi ngang qua, vợ tôi tức tốc chỉ liền là anh chàng này rất ư vũ phu và anh ta đánh vợ đến tét cả đầu, cùng lúc thì những người xung quanh đều ồ lên, đúng rồi anh này rất ư là dữ tợn đánh vợ đến nổi này, mà thật sự là cô vợ bị tét đầu thiệt chứ không phải họ nói ngoa. Để tìm hiểu sự thật có đúng như vậy không thì tôi cũng dạm hỏi bà con hàng xóm chung quanh và tất cả mọi người đều xác nhận chuyện này, nhưng chỉ có một điều là tôi hỏi có ai thấy tận mắt hay không, thì tình ngay họ trả lời là không và chỉ biết sau trận cải vã, hàng xóm phải đưa cô vợ này đến trạm y tế để băng bó.
Tôi thì nghĩ khác và mặc dầu tôi chỉ nghe vợ tôi kể và hàng xóm thì xác nhận việc này và không có dấu hiệu gì để chối cãi được; chiều hôm đó, tôi mới hỏi vợ tôi là em có chứng kiến trực tiếp chuyện cãi vã của hai vợ chồng này để đi đến kết cục như vậy, thì cũng đúng như tôi nghĩ, vợ tôi chỉ xác nhận là nghe lại từ những người hàng xóm chứ không được chánh mắt thấy. Thì tôi mới nói là từ đầu xóm đến cuối xóm và chính em nữa chỉ nghe lại thôi phải không, vợ tôi xác nhận là như vậy. Tôi mới nói :" biết đâu trong câu chuyện cãi vã của hai vợ chồng này có điều gì mà mọi người không biết; giã sử trong bóng tối của sự cãi vã, cô vợ này đem cha mẹ, ông bà của anh này ra chữi thì sao, nếu mà là anh thì chẵng những đánh tét đầu mà còn thêm vài đạp nữa là khác"
Câu chuyện vừa nêu trên nói cho chúng ta biết được điều gì, thông thường trong xã hội Việt Nam từ xưa cho đến nay vẫn vấp phải những tiền lệ này, hễ một người mang tiếng xấu thì phải đi theo với họ xuốt đời do việc truyền miệng từ người này qua người khác mà cũng không cần phải suy xét sâu xa đó là chưa nói đến những phần tử xấu lợi dụng lòng tin của những người xung quanh để phục vụ cho việc trả thù một cách hèn hạ của họ. Trở lại câu chuyện ở trên, theo bạn ai là người có lỗi và đáng phải mang tiếng xấu. Sự khác biệt giữa "mách có chứng" và "mách không chứng" nó tai hại đến mức độ nào. Nên cẫn thận thì hơn.