28 tháng 08, 2011 08:46 Vũ Văn Chính viết:
Ở cuối dãy lầu lớp 6,7 có một góc nho nhỏ mà nơi đây trường có xây chuồng và nuôi vài con thú nhỏ như: Sóc ,Rùa,Thỏ và chim chóc..giống như một sở thú thu nhỏ vậy,dành cho các học sinh có chỗ vui chơi.Ngoài ra còn có một hồ cá hình tròn và to nằm chính giữa với hòn non bộ cây cối mọc rất đẹp,trong hồ có nuôi các chú cá chép và cá bảy màu tung tăng bơi lội, nên giờ ra chơi học sinh lớp 6,7 khoái kéo ra đây chơi.
Nhà trường cấm học sinh bắt cá trong hồ nhưng theo model hồi đó, có cái phong trào đứa nào cũng đeo cái bình nước lủng lẳng bên hông,thôi thì đủ màu sắc lòe loẹt trông thật vui mắt sẵn có cái bình nước đeo tòn teng bên hông,tụi tôi nảy ra cái trò bắt cá đem về nhà chơi, mà mấy chú cá khôn quá cứ thấy bóng người đi tới là lảng ra liền khó mà bắt được.Rồi tôi quan sát thấy mọi người hay quăng ruột bánh mì xuống hồ ,thế là các chú cá bảy mầu xúm vào và đua nhau rỉa mồi,tôi mới nghĩ ra một cách là bỏ ruột bánh mì vào một cái bao nilon rồi thả xuống nước ,ngồi chờ một lát thì thấy mấy chú mon men lại và chui vào cái bao nilon để ăn,thế là chỉ việc kéo cái bao lên rồi cho mấy chú vào cái bình nước thì đố ai thấy,cứ đua nhau bắt cho đến khi không còn một chú cá bảy mầu nào nữa thì mới thôi.
Sau này có một trái đạn đi lạc từ đâu bay tới trúng ngay cái khu vực này,làm sập một góc chuồng thú và giải thoát cho cái đám thú bị nhốt luôn,nhà trường sửa sang lại làm khu vệ sinh lớp 6,7.Hồ cá thì được giữ lại về sau mới được lấp kín.
Cái bình tong đựng nước uống của mấy nhóc mới lên lớp 6 năm nay nó cũng đa dạng lắm,có ông đựng nước lọc để uống trong trường,đến giờ hội họa thì có nước đổ ra để pha màu nước,có thằng chơi sang hơn đổ toàn nước ngọt vào và cứ thấy nó tu từ từ hoài ,nhìn mặt nó thì thấy nó có vẻ phê và khoái lắm,nên tôi bèn giả bộ xin :” cho tao uống một miếng”thì mới biết bên trong là đựng nước ngọt không ông nội ơi ,vì vừa mới chạy chơi rượt bắt xong sẵn đang khát nước tôi cứ đứng tu thoải mái,đến lúc nó chợt nhớ ra là tôi có mượn cái bình nước, và đòi trả lại cho nó cái bình thì cái bình cũng vừa lúc trống trơn.
Trong những trò nghịch ngợm trong lớp thì cái trò đem trái mắt mèo vào lớp là cái đám nhóc tụi tôi sợ nhất,trái mắt mèo với những sợi lông nhỏ li ti đụng vào nó hay vô tình ngồi lên chỗ nào có rắc mấy sợi lông li ti ấy thì ôi chao ! nó ngứa vô cùng,càng gãi nó càng ngứa bạo chỉ có cách hơ lửa thì may ra bớt ngứa,vậy mà có một thời các trò chơi này được tung ra trong các lớp 6,7 ,và có đứa đã bị đuổi ra khỏi trường vì dám bôi lên bàn ghế của thầy cô,do đó chỉ một thời gian ngắn là cái trò đùa quái ác này mới chấm dứt.
Vào tháng 11-69 có một sự kiện về khoa học làm chấn động cả Thế Giới, mà học sinh Taberd cũng bàn tán sôi nổi không kém,đó là việc phi thuyền Apollo 11 của Mỹ đã đổ bộ lên nguyệt cầu thành công,mà tin tức được các báo đài và kênh TV số 11 của quân đội Mỹ ở Việt nam chiếu tường thuật,các phi hành gia đổ bộ xuống một mặt trăng tối hù và lạnh lẽo không có một sinh vật nào sinh sống trên đây,và cũng từ nay cái sự kiện này cũng chấm dứt câu chuyện huyền thoại về một mặt Trăng có chú Cuội,Hằng Nga và cái cây đa mà lâu nay trẻ em Việt Nam vẫn thường biết đến và hay hát vào tối những ngày lễ Trung Thu :
- Ánh trăng trắng ngà,có cây đa to có thằng Cuội già ôm một gốc cây…
Hình như đa số học sinh Taberd ít xài đến bút nguyên tử hay còn gọi là bút Bic mà tôi không nhớ là nhà trường có cấm không nữa?chỉ biết đa số hay xài viết máy bơm mực hàng ngày,đứa nào sang thì sắm cây bút Pilot hay Parker 57 mấy cây viết này viết bài trơn tru và êm ru bà rù ,đứa nào cẩn thận hơn khi viết thì có thêm tờ giấy thấm mực mầu hồng,và cả lọ mực hiệu Quynn Ink màu xanh dương trong cặp.