24 tháng 08, 2011 08:51 Vũ Văn Chính viết:
Những lời ca ấy như là một ngọn gió đồng nội thổi vào những tâm hồn tuổi trẻ ,đang sống với tâm trạng hoang mang và không biết ngày mai sẽ ra sao trong một cuộc chiến tranh khốc liệt.
* Hãy để trôi qua bao nhiêu tháng năm
Đừng bận tâm ,dẫu đắng cay ngọt bùi .( Sống cho qua hôm nay).
* Chuyện vui chơi cho qua tháng năm
Khi trót cho nhau một đời
Còn chi thú phiêu du ngang trời ( Một giấc mơ ).
Khác với Lê Hựu Hà,những sáng tác của Nguyễn Trung Cang nghe có phần bi quan hơn,nếu không muốn nói là đôi khi nghe có hơi phiêu bồng và ma quái với những Phiên khúc mùa đông,Đêm dài,Mặt trời đen…như chính với cuộc đời của anh vậy.Chứ không trong sáng ,nhẹ nhàng và lạc quan như Lê Hựu Hà với Yêu em,Huyền thoại người con gái..
Ban nhạc Phượng Hoàng gồm tay trống Trung Vinh (cựu học sinh Taberd),Bass Khiêm (cựu học sinh Taberd),Dreams Guitar Lê Hựu Hà,Lead Guitar Nguyễn Trung Cang ,ca sĩ Elvis Phương.
Năm 74,75 chiến tranh đã gần kề ,bao tuổi trẻ đã và sắp sửa chuẩn bị lên đường nhập ngũ.Tụi tôi cũng bị động viên tại chỗ cho dù chưa đủ tuổi,nhưng những ai sinh năm 58 thì tháng 7/75 cũng phải lên đường tòng quân.Sài Gòn chiến tranh,tuổi trẻ Sài Gòn lại hoang mang và vẫn cố sống ,vẫn yêu ,vẫn hưởng thụ những giây phút của cuộc sống ,mà chỉ sợ nay mai nó biến mất và mình không còn được sống những tháng ngày vô tư nữa.Bạn bè chung quanh lác đác đã có thằng phải lên đường nhập ngũ rồi.
Rồi những lời trần tình của ca khúc Phượng Hoàng :
* Cười lên đi em ơi,dù nước mắt rớt trên vành môi
Hãy ngước mặt nhìn đời,nhìn tha nhân ta buông tiếng cười.
(Hãy ngước mặt nhìn đời ).
Đừng đùa vui khi đói khát vẫn còn
Đừng đùa vui khi áp bức vẫn còn nhân loại ơi
Đừng làm quê hương thêm tả tơi
Đừng khoe khoang trên những xác người
Đã ngã gục chết cho đời được thêm vui.
( Bài hát cho người tuổi trẻ ).