31 tháng 07, 2011 13:07 Trần quốc Thắng viết:
Cơn mưa lạ sáng nay lại xuất hiện sau vườn nhà tôi là một điều ít thấy; vùng tôi ở, mỗi năm chỉ có 5-7 ngày mưa tổng cộng, nên rất hiếm khi thấy mưa. Thưở nhỏ vào những năm 1960-1963, tuy ở Hội An nhưng tôi hay đòi mẹ tôi đi ra Huế để thăm ông ngoại, tôi không nhớ rỏ tại sao tôi phải thường xuyên đòi ngộ nghĩnh này; dẫu sao, cha tôi người Huế, mẹ tôi người Huế, ông nội tôi người Huế, bà nội tôi người Huế, ông ngoại tôi người Huế và luôn cả bà ngoại tôi cũng người Huế, chỉ có tôi là không biết nói tiếng Huế.
Tôi có một người dì, dì tên là Trần thị Lục Hà cũng là ca sỉ Hà Thanh mà ít nhất một lần các bạn có nghe dì hát trên trung tâm Thuý nga; dì là em thứ sáu mà mẹ tôi là chị cả của một gia đình gồm 16 anh chị em. Thưở đó, đài phát thanh Huế là tiền thân cũa những chương trình ca hát trên radio sau này và cũng là nơi tụ tập nhiều nhạc sỉ và văn nghệ sỉ kể cả nhạc sỉ Trịnh công Sơn.
Nơi tập dợt trước khi phát thanh là nhà ông ngoại, mà các dì tôi bắt tôi phải gọi nhạc sỉ Trịnh công Sơn là cậu Trịnh; cậu Trịnh rất mê dì Phương Thảo của tôi vì dì là hoa khôi trường Đồng Khánh trong một lần tuyễn chọn. Nhà ông ngoại tôi thuộc vào kiểu ba gian, hai nứa và ông ngoại là một nhà nho và đi dạy học nên rất nghiêm túc. Tôi nhớ có một lần cậu Trịnh rủ dì Phương Thảo lên đồi Thiên An đi chơi, ông ngoại bắt tôi phải đi theo. Buổi sáng hôm đó, cậu Trịnh với cây đàn guitar và chiếc xe Sô-lết cọc cạch xuất hiện, tôi được kẹp ngồi phía trước và dì Phương Thảo thì ngồi ở sau, chuyến đi hôm đó rất là vui.
Tôi không biết chắc, nhưng tôi nghĩ những ca khúc nổi tiếng như "Tuổi đá buồn", "Diễm xưa" và những nốt nhạc này không ít nhiều cũng phải xuất phát ra từ nhà ông ngoại nơi cậu Trịnh hay đến thường xuyên tập dợt và sáng tác.
Tôi nghĩ đến dì tôi, dì Lục Hà và những nốt nhạc mà dì đang tập dợt với cậu Trịnh..."ôi câu hò Hiền Lương, sao nghe nặng lòng ai, hay là anh bên ấy..." cũng đang quyện lẫn trong tôi theo cơn mưa day dứt từ sáng sớm nay.
Victorville, California 7/31/2011